"Ăn? Quân nhu đến rồi à? Cuối cùng thì đám Varen cũng từ bỏ rồi sao?" Các chiến sĩ sau khi nhận được thông báo thì cực kỳ vui vẻ, ai nấy đều nhanh chân đi tới địa điểm chỉ định. Nói đi cũng phải nói lại, cả tuần rồi họ không được ăn uống tử tế, mới chỉ được thanh dịch dinh dưỡng lót dạ, hơn nữa ngày nào cũng phải đối mặt với trùng tộc làm họ kiệt sức cả tâm lẫn thân. Nếu là người với cấu tạo cơ thể cacbon thì đã gục lâu rồi, chẳng qua do họ đã dược cải tạo nên mới chống đỡ được đến giờ, có điều cải tạo mạnh cỡ nào thì đến đây đã là giới hạn, nếu quân nhu không đến nữa thì mọi người sẽ chết vì đói trước khi chết do bị tấn công.
Nhưng đến khi bọn họ tập hợp tại khu vực chỉ định thì không thấy thùng đựng dịch dinh dưỡng đâu, chỉ thấy ngập tràn xác sâu trên đất.
Những con sâu xấu xí này sẽ được máy móc dọn sạch sẽ sao giờ vẫn còn ở đây? Chẳng lẽ để tiết kiệm nguồn năng lượng nên để họ dọn chiến trường?
"Lý phó quan, dịch dinh dưỡng ở đâu vậy? Chúng tôi phải dọn sạch chỗ xác sâu này sao?" Mọi người cực kỳ nghi ngờ hỏi Lý Khải.
"Không có dịch dinh dưỡng, mà cũng không cần dọn thi thể của trùng tộc."
"Không có dịch dinh dưỡng? Chẳng phải nói là ăn cơm sao?" Mọi người càng ngạc nhiên hơn, mà bọn họ không cảm thấy Lý Khải đùa, bởi vì tình hình bây giờ chẳng phải lúc để mang tính mạng của mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-anh-de-deu-livestream-nau-com/2024329/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.