"Thiếu tướng. Nguyễn tiên sinh, hai người có sao không?"
Giọng nói của Lý Khải làm Nguyễn Đường tỉnh táo lại, bấy giờ anh mới phát hiện hóa ra mình khóc, anh vốn không phải là người đa sầu đa cảm, cũng chẳng hiểu sao tự nhiên lại khóc, suy đi nghĩ lại cũng chỉ đành cho là do cảm xúc dao động quá lớn mà thôi.
Anh nhanh chóng lấy tay áo lau nước mắt rời khỏi vòng ôm của Hạ Vân Sâm, ngượng ngùng nhìn Lý Khải, "Chào Lý phó quan."
Lý Khải biết tình cảm của Nguyễn Đường và thiếu tướng nhà mình rất tốt nên khi thấy hai người họ ôm nhau cũng không thấy lạ gì, chỉ vui mừng chào hỏi Nguyễn Đường, "Để tôi sắp xếp cho cậu một phòng nghỉ."
"Không cần đâu, trên tàu có xác của một con côn trùng, vừa hay để tôi và các vị viện sĩ kiểm tra một phen." Nguyễn Đường mới tỉnh táo lại sau cú sốc, giờ đã trấn tĩnh nên anh cảm thấy mình vừa nãy yếu đuối quá, anh muốn thể hiện giá trị bản thân một chút để tạo ấn tượng mới.
Huống chi việc có nặng có nhẹ, không gì quan trọng hơn nghiên cứu côn trùng, may mắn lắm mới có được xác của một con sâu kẹt trong tàu vận tải, không nghiên cứu lúc này thì khi nào mới bắt đầu.
"Chuyện này..." Lý Khải chần chừ nhìn Hạ Vân Sâm.
Lúc này Hạ Vân Sâm cũng đã khôi phục vẻ lạnh lùng nghiêm túc thường ngày, hắn chậm rãi nói: "Làm theo lời cậu ấy đi."
"Được, tôi sẽ sắp xếp phòng thí nghiệm cho cậu và các vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-anh-de-deu-livestream-nau-com/2024324/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.