Hôm sau Nguyễn Đường và các vị viện sĩ cùng ngồi trên chiến hạm lại nhỏ do Hạ Vân Sâm sắp xếp để về Lam Tinh, Hạ Vân Dật tự mình tới đón anh, bên ngoài còn có đội lính gác ngăn không cho phóng viên tiếp cận.
"Hạ đại ca, Tiểu Vũ sao rồi?" Người mà Nguyễn Đường quan tâm nhất lúc này không ai khác ngoài Nguyễn Vũ, anh rời đi lâu vậy không biết thằng bé ăn có ngon không.
"Tiểu Vũ khỏe lắm, ngày nào cũng được mẹ tôi nấu đồ ngon, thằng bé béo trắng luôn, cậu yên tâm." Lúc Hạ Vân Dật nói chuyện ý cười trên mặt đầy như tràn cả ra.
Khả năng nấu nướng của Nhiễm Tinh có thể nói là hoàn toàn học từ Nguyễn Đường, hương vị giống Nguyễn Đường bảy, tám phần, không chỉ Nguyễn Vũ thích ăn, hai cha con họ cũng thích nữa.
Nguyễn Đường thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì biết ơn cô quá."
"Khách sáo thế làm gì? Mẹ tôi coi cậu và Tiểu Vũ như con ruột đây này." Hạ Vân Dật nói lời giấu ý.
"Dạ, cô Nhiễm đối xử rất tốt với em." Nguyễn Đường cười hết sức dịu dàng, anh biết người nhà họ Hạ thương hai anh em anh, nhưng không ngờ lại thương như con ruột.
"Cũng muộn rồi nên Tiểu Vũ đi ngủ trước, cậu đi bôn ba mệt mỏi mấy ngày rồi cũng nên về ngủ một giấc cho ngon đi, mai đến bệnh viện thăm thằng bé sau." Hạ Vân Sâm chở Nguyễn Đường về nhà, dặn anh nghỉ ngơi cho tốt.
"Dạ, cảm hơn Hạ đại ca."
Nguyễn Đường vừa về đến nhà thì Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-anh-de-deu-livestream-nau-com/2024319/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.