"Cuối cùng cũng đi."
Tiễn được nhóm Gilbert đi rồi nhóm khách mời mãi mới được thở phào một hơi.
Tuy nhóm người Gilbert chỉ ở lại hành tinh xanh có hai ngày nhưng áp lực họ mang lại cho các khách mời không nhỏ chút nào, nguyên nhân là do sức ăn của mấy cái người đó siêu lớn.
Trong lúc bốn người xây chỗ nghỉ dưỡng thì mười khách mời bận đi săn, xử lý nguyên liệu, nấu ăn các kiểu, mãi mới để mấy ông dạ dày không đáy thỏa mãn. Sau đấy bọn họ cũng lười làm đồ cho nhóm Gilbert ăn nên bắt được mồi là làm thịt nướng hết lên. May mấy tên tham ăn không kêu gì, có đồ ăn ngon là được.
Chơi vui, ăn ngon, nghỉ sướиɠ, lại còn có phong cảnh đẹp để ngắm, chỉ hai ngày ngắn ngủi thôi mà nhóm Gilbert chơi ở hành tinh xanh đã luôn, nếu Gilbert không phải người đứng đầu của tộc Rutte thì đã chơi thêm lâu rồi, chỉ là hắn vẫn còn lí trí, biết còn một đống việc chờ y về xử lý. Lúc họ đi trong đầu vẫn còn đầy hình ảnh của thịt nướng, tính bàn bạc với Trình Kê về việc xuất khẩu thực phẩm.
Tộc Rutte vừa đi tổ chương trình đã thu người máy thông minh và đồ làm bếp về, hành động siêu nhanh không để nhóm khách mời có thể lấy được chút lời nào.
Không còn người của tộc Rutte ầm ĩ vui vẻ, rốt cục Nguyễn Đường cũng có thể thanh thản sinh hoạt, ngày ngày hoàn thành nhiệm vụ đơn giản do tổ chương trình giao cho, mỗi hôm đều có món mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-anh-de-deu-livestream-nau-com/2024277/chuong-120.html