Nguyễn Đường chọn những dẻ sườn lợn khá to, chặt thành những miếng to bằng lòng bàn tay, như thế có nhiều thịt, ăn cũng ngon hơn. 
Sau khi rửa sạch xương sườn thì bỏ nó vào chần qua với nước sôi, rồi vớt ra ngoài ướp gia vị. Nguyễn Đường đã trộn đều tương ngọt, tương ớt, muối cùng các loại gia vị khác sẵn rồi, chỉ cần lấy tay bóp nhẹ cho xương sườn thấm vị là được. 
Sau khi ướp xong, Nguyễn Đường bắc chảo lên bếp, cho dầu ăn vào, đến khi dầu nóng tầm bảy, tám phần thì cho sườn vào rán qua cho sém rồi vớt ra. 
Anh tráng chảo qua một lần nước rồi đổ dầu mới vào, phi thật thơm hành cắt nhỏ, gừng và chút ít hành lá, đợi dậy mùi thì thêm một bát nước sôi. Anh cho toàn bộ chỗ sườn mình vừa chiên sơ vào chảo, tiếp theo là tương đen và đường trắng. Chẳng mấy chốc mà đường đã tan thành nước, dần cô lại sốt caramel đỏ nâu, nước màu sôi sùng sục, hương vị độc đáo của thịt cũng dần tỏa ra. 
"Hầm thêm nửa tiếng nữa là được." 
[Ánh trăng đẹp: Lại phải đợi thêm nửa tiếng nữa sao, tôi nhìn mà đói chết mất.] 
[Bé Uyển: Ngửi thơm quá à.] 
"Nếu không hầm lâu một chút thì thịt sẽ không đủ mềm, ăn cũng không ngon." Nguyễn Đường híp mắt trả lời, sau đó lấy ra thêm hai thanh xương ống, anh cố ý chọn phần xương đùi chân sau, bởi chỗ đó cứng, mà tủy cũng nhiều. Trong tủy có chất glucosamine, có tác dụng thúc đẩy vết thương mau lành cùng với tác dụng tăng cường sức khỏe, nấu canh xương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-anh-de-deu-livestream-nau-com/1734343/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.