Chương trước
Chương sau
"Ồ." Gilbert cũng khôn nghĩ nhiều, sau đó nhiệt tình mời, "Chúng tôi nghe nói cơm nước của nhà ăn quân bộ khá ngon nên đến ăn thử, cậu ăn cơm trưa chưa? Hay là đi ăn cùng nhé?"
Hạ Vân Sâm yên lặng dùng ngón tay đè lên chữ "thực phẩm" trong phần ghi chú của hộp chuyển phát, nhẹ nhàng trả lời, "Mọi người cứ đi ăn đi, tôi phải kiểm tra giấy tờ được gửi đến đã."
"Thế cũng được..." Gibert khá thất vọng nhún vai một cái, sau đấy liền đi theo hai nhân viên chính phủ về phía nhà ăn quân bộ.
Vừa tới nhà ăn, đám Gilbert đã bị mùi thơm của thức ăn hấp dẫn, lại còn thấy mấy chục nghìn chiến sĩ đang đồng thời ăn uống, hắn thở dài: "Quá là tuyệt vời, Nguyễn Đường tiên sinh nhận bao nhiêu học trò vậy?"
"Sáu người."
"Chỉ có sáu người?" Gilbert không dám tin, sáu người thì sao có thể làm cơm cho nhiều người như thế này được?
Người kia cũng hiểu điều hắn nghi ngờ nên giải thích: "Thực ra, sáu học trò của Nguyễn Đường tiên sinh chỉ cần lên thực đơn hằng ngày cùng chuẩn bị thực phẩm, sau đó chỉ huy người máy nấu cơm là được."
"Thật? Đồ ăn người máy làm ra có ngon không?" Gilbert rất tò mò hỏi.
"Đương nhiên, ngài nếm thử thì biết."
Người kia mở quang não, đưa cho người Rutte để họ chọn món, khéo làm sao, hôm nay có món thịt kho tàu, người Rutte mới thưởng thức thịt kho tàu hôm qua xong liền chọn nó mà không do dự dù chỉ một giây.
Bọn họ tìm bàn trống ngồi trước, không bao lâu sau cơm đã được bưng lên, nhìn qua thì có vẻ khá nhiều. Không biết là hương vị ra sao.
Gilbert cầm thìa xúc một miếng thịt cho vào miệng, thơm nồng mặn vị, mềm nhưng cũng thật tươi ngon, tuy nhiên vẫn cảm thấy có chút thiết sót, không thể bằng được món thịt kho tàu mà hôm qua họ thưởng thức trong say sưa, cơ mà như vậy là tốt lắm rồi, có sáu, bảy phần trình độ như của Nguyễn Đường cũng là sự thật.
"Tôi không mang Nguyễn tiên sinh đi được thì tôi có thể mang mấy người máy đi được không?" Gilbert hỏi rất đột ngột.2
Người kia do dự nói: "Chuyện này... Ngài phải thương lượng với bệ hạ, hai chúng tôi không tự quyết được."
"Vậy được, chiều nay tôi đến tìm Trình Kê để bàn bạc chuyện này." Nói xong hắn nhìn mâm thức ăn trống rỗng, "Có thể thêm một phần nữa không?"
"Chúng tôi cũng muốn!"
***
Nguyễn Đường cũng không biết đám tham ăn Gilbert lại chuyển mục tiêu về phía người máy trí năng, sau khi anh ăn cơm trưa xong, ngủ một giấc thật đẫy rồi chuẩn bị cho buổi stream tối. Đúng lúc đó anh nhận được thông báo từ nhân viên chính phủ, nói là đồ ăn trưa anh làm ít quá, đám Gilbert ăn không no, uyển chuyển hỏi dò rằng tối anh có thể làm thêm nhiều nữa hay không.
Ngoại trừ món bò sốt cay đã đáp ứng khán giả là sẽ làm để chiêu đãi ra thì anh còn định làm thịt bát bảo nữa, tất cả đều là những món rất dễ để ăn với cơm, như vậy hẳn là người Rutte có thể ăn no được.
Sau khi vào tinh võng mua một đống nguyên liệu về, Nguyễn Đường mở kênh livestream, anh nghĩ giờ mình cũng lộ thân phận rồi, chẳng cần che giấu chi nữa, nên anh cài thành ống kinh giới hạn khu vực, như thế cũng tiện hơn cho anh.
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Ố ồ ô, livestream rồi. Ngồi đợi ăn bò sốt cay!]
[Ôm cây ôm không nổi: Hôm đó xem tin cũng đã thấy chảy ke đầy miệng, cuối cùng hôm nay có thể nếm trải hương vị.]
[Cá mắm real: Người may mắn nhận được bít tết tới feedback! Cực! Kỳ! Ngon! Ha ha ha ha!]
[Sao cách xa trăng: Người đâu! Mau ném tên bên trên ra ngoài!]
Trong khi mọi người vẫn đang trêu chọc nhau, Nguyễn Đường mở đầu như thường lệ, "Chào mọi người, tôi là streamer Nguyễn Đường, hôm nay tôi sẽ mang đến cho mọi người bò sốt cay và thịt viên bát bảo."
[Vườn hoa màu mỡ của Tiểu Thánh: Oa oa oa! Chỉ nghe tên thôi đã bắt đầu chảy nước miếng rồi!]
Bò sốt cay có cách làm không khác gì cá sốt cay, thế nhưng gia vị sẽ nhiều thêm một chút, ngoài giá đỗ và khoai tây chiên còn cần có nấm kim châm, cải thảo, măng tây, rau thịt xen lẫn như thế rất thích hợp để ăn với cơm.
Đầu tiên Nguyễn Đường chọn một miếng thịt thăn bò nội, cắt thành miếng cho vào trong tô, thêm muối, nước tương, hạt tiêu, nước hành gừng, thêm bột mì, dầu ăn rồi trộn đều, ướp tầm hai mươi phút để ngấm gia vị.
Tiếp sau anh rửa sạch rau, chần qua với nước nóng rồi bỏ qua một bên đợi bày cùng thành phẩm.
Đầu tiên vẫn là làm nóng dầu, phi hành tỏi cho dậy mùi rồi thêm tương ớt và sa tế, bật lửa nhỏ cho chúng quyện vào nhau rồi thêm nước và muối. Đợi đến lúc sôi thì Nguyễn Đường bỏ thịt bò đã ướp lúc trước vào, thịt bò chuyển màu thì cho vào trong đĩa bày rau chần trước đó. Thêm ít hạt tiêu, xối dầu nóng lên trên nữa là món ăn dậy mùi cay nồng.
[Tôi nghĩ linh tinh: Trời ơi! Mùi này quá sức thơm!]
[Tháng tư chim gáy tung cánh hót: Ăn còn tuyệt hơn nữa! Mỗi tội cay quá! Cuống họng cũng bốc lửa! Cơ mà cay thế này lại là cay đến sảng khoái! Thịt rau cũng rất tươi!]
Thịt bò nằm giữa nước sốt đỏ au, màu xanh của rau và hành lá tô điểm thêm màu sắc. Tất cả tạo nên cảm giác muốn ăn cực kỳ, càng không cần phải kể đến hương vị tươi mới cay nồng kia. Khác với bò xào thông thường, thịt bò này được đặt trong nước sốt cay nên làm hương vị rất thuần túy, càng ăn càng đê mê.
[Gilbert: Quá ngon! Nguyễn Đường tiên sinh! Khả năng nấu ăn của ngài đã hoàn toàn chinh phục dạ dày và trái tim tôi! Để nó vì ngài mà say mê quên cả đất trời!]
[Phong kính kính kính:...Thực sự là cạn cmn lời.]
[Tương chảy: Ha ha ha ha cười chết.]
Nguyễn Đường không nhìn lời "tỏ tình" rợn da gà này nữa mà anh bắt tay vào làm luôn món thứ hai.
Thịt viên bát bảo và thịt viên tứ hỉ tuy tương tự nhưng lại có cách làm hoàn toàn khác nhau. Đầu tiên là băm thịt ba chỉ cho nhuyễn, để tăng nhanh tốc độ, Nguyễn Đường dùng hai chiếc dao phay, băm thịt phầm phập trên thớt gỗ, khán giả nhìn động tác dứt khoát của anh mà than thở kinh ngạc, cảm thấy nấu ăn như thế là cực kỳ cực kỳ ngầu.
Tiếp sau anh nặn thịt băm thành những viên tròn, đặc biệt là những viên tròn này rất to, phải to hơn nắm tay người lớn, để lên đĩa là có thể nằm trọn trong lòng đĩa luôn.
Lại làm nóng thêm một nồi dầu, đợi dầu sôi thì Nguyễn Đường thả thịt vào, viên thịt lớn như thế thì phải chờ rất lâu mới chín được, mà Nguyễn Đường chỉ đợi đến khi mặt ngoài chuyển màu là vớt ra. Đặt lên thớt, dùng dao cắt một khoảng tầm một phần năm viên thịt, quả nhiên bên trong vẫn là thịt sống màu hồng.
[Chớ si minh: Ấy, vẫn chưa chín mà?]
[Sâu độc F1: Đừng vội, hẳn là có chiên lần nữa?]
Nhưng mà điều khiến tất cả mọi người đều không ngờ chính là, Nguyễn Đường lấy thìa múc hết thịt trong viên thịt ra, chỉ để lại lớp vỏ ngoài đã chiên vàng giòn.
[Xanh xanh: Oa oa oa, streamer định làm gì thế? nhìn có vẻ rất xịn sò.]
Lúc này Nguyễn Đường mới bắt đầu chế nhân bên trong, cái gọi là thịt viên bát bảo, chính là nhân có tám loại nguyên liệu. Tám loại nguyên liệu mà Nguyễn Đường chọn là nấm, dưa chuột, thịt gà, lạc, hành tây, trứng, nấm hương và măng tươi, tất cả băm chung với nhau thành hỗn hợp, tiếp sau thêm hạt tiêu, muối và đường, chỉ cần nghe thế là có thể tưởng tượng được khi thả chỗ hỗn hợp nguyên liệu này vào chảo dầu, hương thơm tỏa ra sẽ nồng nặc như thế nào.
Đợi nhân làm xong, anh nhét hết chỗ đó vào vỏ thịt chiên lúc nãy, sau đó, lấp lại bằng số thịt đã múc, thả lại vào trong nồi dầu chiên, lúc này chờ đến cả trong và ngoài đều chuyển sang chung một màu thì mới cho ra đĩa.
Thế là có tận hai viên thịt lớn như nắm tay, tất cả khán giả đều trợn mắt ngạc nhiên.
[Thất cửu mạch nhiễm: Má ơi! To như này sao mà ăn?]
[Trong suốt lấp lánh: Hẳn là phải cắt ra chứ nhỉ?]
"Phải, cắt ra là ăn được, nhưng mọi người cẩn thận không nóng." Nguyễn Đường dùng muôi tách thịt viên bát bảo ra cho mọi người dễ thưởng thức.
Thịt mới chiên xong giòn ngoài mềm trong, gia vị đậm đà, vừa cắn một miếng quả thực như bước chân vào thiên đường, khiến người khác say mê không đỡ nổi.
Vô số Hoa Thủy Tinh nổ bung trên màn hình, tất cả đều là vì mỹ vị không thể nào dùng lời để tả.
[Mật Hạ: Ngon lắm.]
[Moon: Streamer ơi tui yêu anh! Món thịt viên này ngon cực kỳ ấy!]
"Bò sốt cay không tiện để làm phần thưởng, cho nên hôm nay sẽ dùng thịt viên bát bảo để làm quà." Nguyễn Đường nhìn chỗ thịt và nhân còn lại, sau đó ước lượng lại số thưởng có thể gửi đi, "Hôm nay chọn ra tám vị khán giả may mắn để nhận phần quà nhé."
[Chim yến nhỏ bay bay: Thần vũ trụ trên cao! Mong ngài phù hộ cho tui trúng thưởng.]
[Tế ly hâm: Dù chỉ có tỉ lệ trúng thưởng là một phần một trăm triệu, tôi cũng nguyện thử một lần, tôi sẽ đổi vận may cả một năm chỉ để thử món thịt viên ngon tuyệt ngày hôm nay!]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Streamer tui xin anh, tui muốn ăn thịt viên này lắm ý! o(╥﹏╥)o]
Cuối cùng Nguyễn Đường vẫn mềm lòng, cố tình chọn mấy cái tên quen thuộc, "Chúc mừng tám vị khán giả may mắn "Thủy sắc lưu ly", "Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer", "Dì Khúc", "ID18220102"... phần thưởng sẽ được gửi đi ngay sau đây, mọi người nhớ kiểm tra và nhận."
Sau khi đóng kênh livestream, Nguyễn Đường làm nốt chỗ thịt viên bát bảo còn lại, tổng cộng cũng phải mười mấy viên thịt.
Nguyễn Đường gửi cho Gilbert bốn viên thịt bát bảo cùng hai phần bò sốt cay, ăn cùng cơm tẻ hẳn là cũng có thể no.
Còn về anh em nhà họ Hạ, đương nhiên là vẫn có phần, hơn nữa vì Hạ Vân Sâm thích ăn cay nên Nguyễn Đường còn thêm tương ớt cho thịt viên bát bảo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.