Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong mấy giây ngắn ngủi, số người xem livestream vượt qua bốn chữ số, đồng thời còn đang tăng lên không ngừng.
Nguyễn Đường hơi kinh ngạc, liền không nhịn được mà vui vẻ, đây là tình hình tốt hơn không biết bao nhiêu lần hồi anh mới livestream ở kiếp trước. Đương nhiên, dân số của tinh tế nhiều hơn mấy trăm triệu người so với thời trái đất, những khán giả xem anh livestream dẫu sao cũng chỉ là muối bỏ biển.
Kênh livestream vừa mở, khán giả đã vô cùng phấn khởi bàn tán, bình luận nhanh đến nỗi không nhìn kịp.
[ID72648: Cảm ơn streamer! Bánh trứng cực kì cực kì ngon! Không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót khiến người kinh ngạc, Hoa Thủy Tinh chính là niềm yêu quý sâu sắc của tôi!]
[Thất bảo: Hu hu hu bánh trứng vừa mới tới tay, đã bị ông anh tôi cướp mất, tôi chỉ ăn được nửa cái! Xin streamer hôm nay lại yêu tôi thêm lần nữa! Không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót khiến người kinh ngạc, Hoa Thủy Tinh chính là niềm yêu quý sâu sắc của tôi!]
[Bay qua tầng trời thấp:... Một cái tôi cũng không ăn được.]
[Bay qua tầng trời thấp: Lần sau streamer gửi đến có thể sử dụng hộp bảo quản chuyên dụng của quân đội không? Để chắc chắn thêm chút nữa, tôi gửi cho cậu.]
Ngoại trừ phản hồi từ ba người trúng thường hôm qua ra, những người khác đều bàn xem tối nay sẽ được ăn món gì. Phần lớn những người đó đều đã xem hết video của các lần phát sóng trực tiếp trước, thấy ngay cả loại nguyên liệu mới công bố như khoai tây cũng có thể làm ngon như vậy, bây giờ bọn họ đã có một niềm tin khá lớn với tay nghề của Nguyễn Đường.
[An nhàn hại chết mèo: Vào kịp rồi! Mì thịt bò khoai tây! Nghe thôi đã thấy ngon!]
[Meo Meo thích ăn cá: Vừa thấy thông báo streamer đang phát trực tiếp là phải vào xem ngay! Nếu streamer mở nhà hàng thì tốt rồi...]
[Ôm cây ôm không nổi: Phải! Cầu streamer mở nhà hàng! Ngày nào cũng cầu!]
[Mật Hạ: Nếu streamer mở nhà hàng, tôi sẽ ghé thăm.]
Từng đóa từng đóa Hoa Thủy Tinh nở bung giữa màn hình, làm Nguyễn Đường không muốn chú ý cũng không được.
"Xin lỗi, tôi vẫn chưa có chứng nhận đầu bếp, không thể mở nhà hàng." Thực ra dù Nguyễn Đường có chứng nhận đầu bếp, anh cũng sẽ không mở nhà hàng, nếu muốn mở thì đời trước anh đã làm đầu bếp cho khách sạn năm sao chứ không chọn làm một blogger ẩm thực bình thường.
Nói trắng ra là, anh nghiên cứu ẩm thực và các phương pháp nấu ăn mới hoàn toàn là để phục vụ dục vọng ăn uống của bản thân, anh cũng không muốn quanh quẩn trong bếp như cha mẹ mình. Bây giờ anh rất hài lòng với việc làm streamer mà mình đã chọn, tính anh vốn lười biếng, đặc biệt là không thích bị ràng buộc, cũng không thích dậy sớm, như hiện tại, muốn dậy lúc nào thì dậy, muốn phát trực tiếp lúc mấy giờ thì phát, vừa nấu cho mình ăn lại còn vừa kiếm được tiền, quả thật tốt đến không thể tốt hơn được nữa.
Nhưng mà về chứng nhận đầu bếp, nếu có cơ hội anh sẽ đi thi để lấy, dù sao cũng là lo trước khỏi họa.
"Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bắt tay làm mì sợi." Nguyễn Đường quyết định không xoắn xuýt đề tài này nữa, anh rửa sạch tay, bắt đầu nấu ăn.
Không bột đố gột nên hồ, tinh tế không có mì, nên bây giờ anh phải quay lại quá trình làm mì, dù vậy sẽ khiến thời gian phát trực tiếp dài hơn, nhưng không thể không làm vậy, bởi người xem sẽ chỉ biết mì ngon lại không biết phương pháp làm mì.
Cũng may hầu hết các loại mì đều dùng bột chưa lên men, không phải đi lên men bột nữa, dẫu sao lên men bột cũng tốn khá nhiều thời gian.
Đầu tiên anh đổ nửa túi bột vào bát tô, sau đó đập một quả trứng gà vào quấy cùng.
Tiếp sau anh cầm một bát nước, thêm một muỗng muối, chờ muối tan hết, mới từ từ đổ vào tô bột mì, vừa đổ vừa dùng tay vò.
Anh giải thích: "Nước muối có thể làm cho mì có độ dai, chú ý tốc độ đổ nước phải chầm chậm, đồng thời cũng phải vò mì liên tục, nếu như thiếu nước, mì sẽ rất cứng, mà nếu nhiều nước, mì sẽ bị dính với nhau, cho nên phải chú ý phần này."
[Mê livestream ăn uống không dừng được: Dùng tay không vò mì có vệ sinh không vậy?]
[Ôm cây ôm không nổi: Nè, có thấy streamer vừa rửa tay không? Chê mất vệ sinh đừng có ăn!]
[Mê livestream ăn uống không dừng được: Tui chỉ hỏi một câu thôi mà...]
Nguyễn Đường đổ nước muối vào bột đánh thêm trứng vò thành một vắt mì, nhào tầm hơn mười phút mới dừng: "Nhào đến khi nào vắt mì trơn tay không bị dính là được, mọi người có thể đến xem thử."
[Meo Meo thích ăn: Oa! Sờ dính dính, mềm mềm, còn co dãn.]
[Cửu Nguyệt: Phải ha, cảm giác như đang sờ lên mặt, chút nữa thứ này sẽ thành mì sao?]
"Được rồi, bây giờ chúng ta để nguyên nó vài phút, như vậy sẽ dai thêm một chút." Chờ mọi người sờ thử hết, Nguyễn Đường đặt vắt mì vào trong hộp bảo quản, để qua một bên. Trong tình huống không có màng bọc thực phẩm, chỉ có thể xử lí như vậy, mày mà hộp bảo quản cũng rất kín, có thể có được hiệu quả tương tự.
Nguyễn Đường lấy khoai tây, cà rốt và hành tây, gọt vỏ rồi cắt thành khối nhỏ.
Tuy khản giả ở đây đều đã xem anh gọt vỏ khoai tây, mà lúc nhìn lại vẫn thấy thần kì như cũ, không nhịn được mà thán phục không ngớt.
[Mỗi ngày đều cày sấp mặt: Streamer thật lợi hại QAQ lần trước tôi coi lại video cũng định làm thử, kết quả cắt luôn vào tay...]
[Thất bảo: Tôi cũng vậy TAT]
Nguyễn Đường không nhịn được cười, an ủi nói: "Dùng dao không quen, thì lúc luyện tập không cần phải nhanh, đầu tiên cứ từ từ đã, quen rồi mới tăng tốc."
Bây giờ anh đang xử lí hành tây, vị của hành hắc và có mùi hăng, lúc lột vỏ ra bên trong lại có màu khá đẹp, bởi vậy có nhiều người không nhịn được mà lại gần, muốn nhìn rõ động tác của anh.
Lúc cắt ra sẽ nở đẹp như hoa sao? Nghĩ như thế, bọn họ đều có chút kích động, mắt ai cũng mở lớn— sau đó bị mùi hăng kích thích của hành tây xông lên mặt.
[Ôm cây ôm không nổi: A—— Mắt tôi!]
[Meo Meo thích ăn cá: A a a sao vậy trời ơi! Mắt tôi đau quá, chảy nước mắt hoài vậy QAQ...]
"Hành tây có tính chất khá kích thích, mọi người chú ý nhớ giữ khoảng cách, lúc quan sát đừng đứng gần quá." Nguyễn Đường bất đắc dĩ mở miệng, mà cũng không nhịn được cười cười.
Hai khán giả này vẫn luôn ủng hộ từ ngày đầu anh phát trực tiếp, anh nhớ, cũng biết hai tên này đảm nhận vai hề, vừa tham ăn, xong còn nhanh nhảu đoảng, không biết bao lần gây chuyện dở khóc dở cười.
"Hai người các cậu, sao lại không biết rút kinh nghiệm?"
Khóe môi anh hơi cong lên, nhẹ nhàng lắc đầu, dù không nhìn thấy khuôn mặt của anh, mọi người cũng bị giọng điệu cưng chiều của anh làm cho đỏ hết cả mặt.
[Tinh hà xa xôi: Ủa sao vậy trời ơi, hình như tim tôi vừa ngừng một phát?]
[Phong cảnh nơi quê cũ: Không sao, tôi đây còn muốn kết hôn với streamer này.]
[Ôm cây ôm không nổi: Người đâu! Mau đem hai kẻ này kéo ra ngoài, rõ ràng streamer là của tôi! (#‵′)]
[Meo Meo thích ăn cá: Có cảm giác như lỗ tai cũng phải mang thai...]
Từng cái từng cái comment nhanh chóng vượt xa phạm vi của chủ đề chính, dồn dập trêu Nguyễn Đường. Nguyễn Đường chỉ coi như không thấy mấy câu trêu đó, làm nóng chảo, sau đó cho khoai tây, cà rốt và hành tây cắt miếng vào xào sơ, mùi vị bay ra ngoài rất nhanh.
[Thất bảo: (╯▽╰) Thơm quá ~~]
[Trong suốt lấp lánh: (ˉ﹃ˉ) Chảy nước miếng rồi.]
Nguyễn Đường chỉnh nhiệt độ đun nồi sang nhiệt độ thấp, bắt đầu xử lí thịt bò.
Anh cắt miếng thịt bò, để vào nồi, chọn sang nhiệt độ cao, đợi đến khi bọt máu hoàn toàn tiết ra hết, anh mới vớt thịt để ra ngoài.
Chờ hơi nước dần bay khỏi thịt bò, Nguyễn Đường cũng đem nó bỏ vào chảo dầu, xào sơ với lửa lớn, để mùi càng thêm nồng.
Sau khi tất cả các nguyên liệu đã được xào sơ qua, Nguyễn Đường đổ vào nồi một lượng nước lớn, mãi đến khi nước ngập quá nguyên liệu có trong nồi.
"Bây giờ chúng ta có thể thêm tương cà làm gia vị." Đồ ăn của thế giới đều thông qua công nghệ cao hoàn nguyên lại, ít chất phụ gia hơn hẳn thời kì trái đất, mùi vị cũng nồng nặc nguyên chất hơn rất nhiều, điều này cũng là lí do vì sao trong trường hợp thiếu gia vị anh cũng chỉ chọn mỗi tương cà.
Đợi đến khi nước sôi hoàn toàn, liền vớt hết bọt trên bề mặt, chuyển sang nhiệt độ thấp để hầm từ từ.
Xử lí xong những thứ đó, vắt mì bên kia cũng đã được rồi.
Anh vửa mở hộp bảo quản, lấy cục bột đã nằm gần hai mươi phút ra ngoài, dùng dao xắt ra một đoạn, vò thành sợi mì.
Anh khá thích mì sợi, cho nên anh làm rất tỉ mỉ. Hai tay kéo dài dây bột, đến khi dang rộng tay hết cỡ rồi lại thu vào, thu xong lại kéo ra, sau nhiều lần như vậy, sợi bột to ban đầu đã biến thành rất nhiều sợi mì mỏng.
[Meo Meo thích ăn cá: Trời ơi, streamer cứ như đang làm ảo thuật vậy!"]
[Trong suốt lấp lánh: Quá thần kì!]
Nguyễn Đường rửa sạch nồi vừa luộc thịt, đổ đầy nước rồi lại để lên bếp lần nữa, sau đó thả mì đã được kéo vào trong.
"Mì chín rất nhanh, nếu muốn ăn dai một chút, thì nước vừa sôi là vớt ra ngay, còn nếu ăn mềm, thì để sôi thêm lúc nữa."
Thừa dịp nấu mì, Nguyễn Đường làm nước dùng, chỉ đơn giản là nước nóng thêm muối, dù sao vị ngọt của canh cũng do khoai tây và thịt bò. Anh không định làm nước dùng chân chính, nguyên nhân chính là món ăn lần này đã đủ nguyên liệu, nếu dùng nước canh thật sẽ bị giọng khách át giọng chủ.
Chờ sợi mì chín đến độ, anh liền vớt mì bỏ vào tô nước dùng pha sẵn.
"Chúng ta nếm thử xem khoai tây hầm thịt bò thế nào rồi." Nói, Nguyễn Đường mở vung xoong nhỏ mình dùng để hầm thịt, dùng đũa thử một chút, xác nhận thịt bò đã đủ mềm, mới tăng nhiệt độ lên, tiến hành quá trình bay hơi.
Chờ thịt bò hầm khoai tây được mang ra khỏi nồi, mùi thơm nồng tràn ra, làm mọi người thèm chảy cả nước miếng, hận không thể nhào lên ăn hết cho sướng miệng.
Nguyễn Đường múc một thìa lớn thịt bò hầm khoai tây ra rưới lên mì, "Được rồi, bây giờ mọi người có thể nếm thử."
Khán giả trong kênh trực tiếp không nhịn nổi nữa bắt đầu nhào đến bên bát mì hấp dẫn kia.
[Ôm cây ôm không nổi: Ngón quá! Sao lại ngon như vậy hả trời a a a a a!]
[Meo Meo thích ăn cá: Mẹ tui hỏi tui sao tự dưng lại khóc...]
[Bay qua tầng trời thấp: Thực sự rất rất ngon!!!]
[Cửu Nguyệt: Tôi chưa bao giờ ăn thứ gì mà lại ngon như vậy! QAQ]
[Phong hoa tuyết nguyệt: Hỏi thầm streamer, hôm nay có phần thưởng không vậy...?]
Món mì thịt bò khoai tây này có thể nói là đủ sắc đủ vị, thịt bò thơm không nói nhiều, hít một hơi cũng khiến người nhỏ nước miếng tí tách. Khoai tây vàng óng được hầm nát, thịt cũng chỉ là những miếng nho nhỏ mềm mại ngập sốt, tương cà màu đỏ sậm rưới lên mì và thịt bò, dưới ánh đèn chiếu xuống, dường như cả bát mì đều tản ra ánh sáng mời gọi.
Mà ăn một miếng, vị đầu tiên cảm nhận được là thịt bò không tanh dù chỉ một chút, trái lại lại rất thơm rất tươi, răng vừa chạm đến khoai tây hầm nát, cả cà rốt cũng nát, mang theo vị ngọt và vị thanh thuần tự nhiên không chất phụ gia, vừa vào miệng đã trượt xuống cổ họng. Cuối cùng là mì, mì khá dai, có chút dính răng, nhai xuong nuốt xuống còn có thể dùng lưỡi cuốn quanh một vòng trong miệng, chỉ vậy cũng khiến người khác phải say mê.
Những nguyên liệu đó ở trên mạng cũng chỉ đáng giá mấy trăm tiền thông dụng, bắt tay vào làm cũng không tốn quá nhiều thời gian, lại còn ngon hơn nhà hàng hạng sang, khiến mọi người phục streamer sát đất.
[Mật Hạ: Ngon! Chôn Pháo Hoa Năm Màu, nổ trước mặt streamer!]
Mật Hạ lúc nào cũng tặng quà không tiếc tay lần này tặng nguyên một Pháo Hoa Năm màu, thoạt nhìn hết sức hài lòng với món mì thịt bò khoai tây.
Pháo Hoa Năm màu vừa được tặng, trang đầu của web stream cũng phát thông báo: "Người sử dụng Mật Hạ tặng streamer một Pháo Hoa Năm Màu, nhanh đến kênh livestream để nhặt thủy tinh nào!"
Nhưng những khán giả bị hấp dẫn bấm vào liền bị mùi thơm nức làm cho chấn động, ngay cả thủy tinh trên đất cũng chẳng thèm nhặt, tranh nhau lao về phía bát mì đang tỏa ra hương thơm hấp dẫn kia.
[Nửa đêm uống nước sôi để nguội: Uây, cái gì đây? Sao lại thơm thế?]
[Tâm nhi: Ngon quá!!!!]
[A mệt mỏi: Chuyện gì đang xảy ra vậy? Rốt cục cũng có đầu bếp của nhà hàng năm sao mở livestream tạo phúc cho dân trên mạng ư?!]
Khán giả mới tới bị mỹ thực hấp dẫn tấn công, sôi nổi thảo luận.
"Hôm nay cũng chọn ra ba vị khán giả may mắn, tặng mỗi người một phần mì thịt bò khoai tây, nhưng mọi người nhớ là sau khi nhận được chuyển phát phải ăn ngay, không thì mì sẽ dính với nhau, ăn không còn ngon nữa." Nguyễn Đường bị những khán giả đáng yêu này làm cho phải bật cười.
[Meo Meo thích ăn cá: Tặng năm đóa Hoa Thủy Tinh, cầu thần May Mắn để ý tới tui!!]
[Ôm cây ôm không nổi: Dâng lên tiền thưởng tháng này, quỳ cầu trúng thưởng!]
[Mỗi ngày phải trực đêm trên mạng: Xem như thương cho tôi mỗi ngày đều phải tăng ca, quỳ cầu trúng thưởng!]
Dưới những bông Hoa Thủy Tinh nở rộ và bình luận lít nhít, Nguyễn Đường mở chức năng nhận thưởng, chọn ra ba khán giả may mắn.
"Chúc mừng Mật Hạ, mỗi ngày phải trực đêm trên mạng và bay qua tầng trời thấp, xin chú ý kiểm tra và nhận."
*
Tác giả có lời muốn nói: Lý Khải: Rốt cục cái số vạn năm chơi không bao giờ trúng thưởng cũng thoát khỏi người tôi rồi!!
Hạ Vân Sâm [mỉm cười]: Ngây thơ.
(Đồng đội [Lý Khải] đã login, xin hãy đối xử tử tế với chó FA.)

Mì thịt bò khoai tây
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.