*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiệu Khiêm trở về tinh hải nhưng không nghe thấy âm thanh gợi ý khôi phục số liệu của hệ thống, hắn nhíu mày kéo bảng hệ thống ra, vẫn không phát hiện bên trên có thay đổi gì. Nghĩ có lẽ lần này không thể có đầy đủ năng lượng để hệ thống khôi phục?
Nhưng, không biết có phải ảo giác của hắn hay không, luôn cảm thấy hoa văn trên tay phải hình như hơi nhạt? Có điều Thiệu Khiêm cũng không bối rối về chuyện này quá lâu, nếu hệ thống không có thông báo thăng cấp, thế thì hắn cứ trực tiếp bắt lấy điểm sáng bên cạnh rời tinh hải thôi.
Chờ sau khi Thiệu Khiêm khôi phục ý thức liền nghe thấy chung quanh tựa hồ có tiếng khóc đè nén, mở mắt ra một khe hở quan sát tình hình chung quanh. Chỗ của hắn có lẽ là một tiểu viện hình tròn được hàng rào gỗ bao quanh, có mấy người mặc kính trang*, cầm trong tay thanh đao sắc trông chừng, vừa rồi hắn nghe thấy tiếng khóc, là một đứa bé nhỏ tuổi bên cạnh vọng lại. Mẹ của nó ôm gắt gao vào ngực an ủi.
*kính trang: trang phục gọn gàng, mặc vào người không bị vướng víu, thường thấy trong tiểu thuyết/game võ hiệp
"Lão đại, tên bất tỉnh kia xử lý như thế nào?" Đại hán chỉ vào vị trí của Thiệu Khiêm thô lỗ nói: "Đã có người dùng tiền bán mạng, vậy chúng ta cứ trực tiếp giết là được."
"Không vội." Lão đại cười lạnh nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-mot-the-gioi-deu-thay-sai-sai/1009206/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.