Cuối cùng Thiệu Khiêm cũng không thể đuổi Nhiếp chính vương điện hạ ra ngoài, mà còn bị y đè xuống lột trang phục mới mặc trên người chưa bao lâu. Nhiếp chính vương điện hạ trần trùng trục ôm bệ hạ cũng trần trùng trục làm thầy tu, nếu như tiểu Hoàng đế nhà hắn lớn hơn chút nữa thì tốt rồi, có thể ra tay.
Bàn tay trượt qua trượt lại sau lưng cũng đủ rồi, Thiệu Khiêm dùng sức nhéo lưng Nhiếp chính vương điện hạ một cái: "Hoàng thúc, chất nhi mệt."
"Vậy liền ngủ đi." Nhiếp chính vương điện hạ khàn giọng vỗ lưng Thiệu Khiêm: "Hoàng thúc vỗ vỗ liền ngủ ngay."
Thiệu Khiêm đã từ bỏ trao đổi với tên mặt dày này rồi. Hắn nên mừng vì thân thể này còn chưa có tình dục, bằng không cứ sờ sờ như thế, nhất định sẽ ra lửa.
Ngày hôm sau vừa sáng sớm, Thiệu Khiêm thức dậy đã không còn thấy Nhiếp chính vương điện hạ nữa, sau khi hỏi Tích Phúc bởi vì lo cho chủ tử nhà mình, mà vẫn canh bên ngoài mới biết được, Nhiếp chính vương điện hạ mới canh tư đã đi rồi.
Đồng thời khi nói tới Nhiếp chính vương, vẫn không quên bất mãn với Nhiếp chính vương chạy tới mà không thèm để ý thời gian.
Thiệu Khiêm nín cười vỗ vỗ vai Tích Phúc kêu hắn không nên so đo nhiều quá. Đứa ngốc này, ngươi lại còn nói xấu Nhiếp chính vương được à? Chúng ta không nói trong cung toàn bộ đều là của người của y, có ít nhất hơn phân nửa là nghe mệnh lệnh của Nhiếp chính vương, một số ít thì không quan tâm ai làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-mot-the-gioi-deu-thay-sai-sai/1009197/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.