Lái chiếc QQ màu xanh lá cây, Viên Nhuận Chi từ từtiến về đường Quảng Châu, tìm tòa nhà NB cạnh số nhà 264 được nhắc đến trướcđó. Càng lái xe cô lại càng cảm thấy có gì đó bất ổn, phương hướng này khôngphải tiến về nhà “Tùy gì đó” hay sao? Chỉ cần là người đều sẽ biết nhà “Tùygìđó” đã trở thành từ thay thế cho nguồn tư bản thần thánh của thành phố này.Đừng nói là tên Kỷ biến thái kia thật sự bắt cô phải mang số đồ này đến chỗ đóchứ?
Dưới sự chỉ đường của những người hảo tâm, cuối cùngcô cũng tìm đến được số nhà 264, thế nhưng hỏi rất nhiều người rồi, ai cũng nóilà không biết xung quanh đây có tòa lầu nào như thế. Mãi cho tới khi gặp đượcmột ông lão lớn tuổi, dưới lời chỉ dẫn củaông, cô đi vào một con ngõ nhỏ, vòngvèo rất lâu, cuối cùng cũng tìm ra tòa nhà NB.
Viên Nhuận Chi ngồi trong xe, ngước đầu lên nhìn tòanhà trước mặt. Cả tòa lầu nhìn ra từ ngoài vào cũ nát, người không đểý sẽ tưởngnhầm đây là tòa nhà nằm trong khuôn viên Bệnh viện não khoa bên cạnh.
Viên Nhuận Chi vô cùng khâm phục Kỷ Ngôn Tắc. Một nơikhó tìm như thế này mà anh ta cũng có thể biết đượ cở đây đang cần trùng tu,sửa chữa lại. Cô đỗ xe xong, đang định bê viên gạch kia từ trong xe ra, độtnhiên cảm thấy bụng đau ê ẩm, tiếp đó nỗi đau như dòng điện lưu truyền đi khắpcác tế bào trên cơ thể. Cả người cô ớn lạnh run run, khẽ rủa một câu: “Đúng làtạo nghiệt!”
Người ta thường nói con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-luong-duyen-troi-danh/116678/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.