Đợi đến khi Giang Nhiên tắm rửa xong từ bên trong đi ra, cậu theo bản năng liếc nhìn Lâm Khiêm, phát hiện đối phương vẫn duy trì động tác vừa rồi, phảng phất như cuốn sách trên tay là thứ có sức hấp dẫn nhất, xem vô cùng nghiêm túc.
Giang Nhiên nhìn anh một cái, rồi yên lặng đi ngang qua. Đến trước tủ đầu giường, cậu vừa định cầm lấy máy sấy tóc, đột nhiên nhớ tới lời Lâm Khiêm vừa nói, tay dừng lại một chút, sau đó lại buông xuống.
Cậu sờ sờ mái tóc ngắn còn ẩm ướt của mình, thầm nghĩ, dù không dùng máy sấy, chắc cũng nhanh khô thôi.
Lâm Khiêm nhìn thấy động tác nhỏ của Giang Nhiên, lại nhếch khóe miệng cười cười. Ngay sau đó, lại khôi phục vẻ bình thường.
Trước khi đi ngủ, Giang Nhiên vốn tưởng rằng có thêm một người ở cùng, cậu sẽ ngủ rất không tự nhiên. Nhưng mà, điều không ngờ tới chính là, cậu thế mà lại ngủ rất an ổn. Đã lâu rồi cậu không ngủ ngon như vậy, từ sau khi sự kiện mộng du xuất hiện, ngày nào cậu cũng sống trong sợ hãi run rẩy. Sợ ngày nào đó tỉnh dậy sẽ lại ở một nơi xa lạ.
Buổi sáng tỉnh lại, Giang Nhiên tắt chuông báo thức trên điện thoại, nhìn thấy người kia trên sô pha.
“Chào buổi sáng.” Lâm Khiêm ngồi thẳng người, nhìn Giang Nhiên nói.
“Chào buổi sáng.” Giang Nhiên đáp.
Lúc trợ lý Tiểu Điền qua, Giang Nhiên đang ở trong toilet. Mà Lâm Khiêm đã thu dọn xong xuôi, đang ưu nhã ngồi trên sô pha đọc sách.
Tiểu Điền nhìn thấy Lâm Khiêm xa lạ, sửng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-tinh-day-deu-o-hien-truong-vu-an/4900338/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.