“Anh…” Giờ khắc này, Giang Nhiên rất muốn hỏi, nếu anh biết tại sao còn muốn điều tra tôi, nếu anh biết tại sao còn muốn đến tìm tôi, nhưng mà, cuối cùng cậu vẫn không hỏi ra lời.
“Ừm?” Lâm Khiêm lẳng lặng nhìn người đàn ông trước mặt.
Người đàn ông này là ảnh đế nổi tiếng cả nước, sở hữu mấy chục triệu fan, trên quốc tế thậm chí cũng có sức ảnh hưởng nhất định, ngay cả trong cục của họ cũng có không ít fan của cậu ta. Chỉ là, vị siêu cấp thần tượng trông có vẻ hào nhoáng trước ống kính này, hiện giờ lại suy sút như biến thành một người khác.
Hơn nữa, trên người cậu ta dường như có rất nhiều bí mật.
Khóe miệng Giang Nhiên hơi mấp máy vài cái, vẫn là không biết nên bắt đầu từ đâu.
Lâm Khiêm thấy vậy, nói: “Nếu anh Giang không biết nên nói gì, hay là để tôi hỏi, thế nào?”
Giang Nhiên nghe xong lời này, liếc nhìn Lâm Khiêm, gật đầu.
“Cậu và hung thủ là quan hệ gì?” Lâm Khiêm hỏi.
Giang Nhiên nói: “Tôi không quen biết hung thủ, cũng chưa từng thấy mặt hắn ta, càng không biết hắn ta là ai.”
“Ồ? Lúc cậu đến nhà nạn nhân thì hung thủ đã đi rồi?” Lâm Khiêm hỏi.
Câu hỏi này Giang Nhiên lại không biết nên trả lời thế nào: “Tôi không biết.”
“Cậu không biết?” Lâm Khiêm vốn tưởng sẽ nghe được câu trả lời khẳng định hoặc phủ định, không ngờ đối phương lại trả lời như vậy, anh nghiêm túc lặp lại một lần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
“Đúng vậy, tôi không biết.” Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-tinh-day-deu-o-hien-truong-vu-an/4900336/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.