Vương Trạch nói: “Trên hot search còn có một tin nữa, có phải lúc trước cậu có nói với fan là cậu đang quay phim không? Tôi vừa xem bình luận, phát hiện vận may của cậu rất tốt, ở nơi cậu nằm, hôm đó đúng là có một đoàn phim từng ở đó quay. Nhưng bọn họ quay xong sớm rồi, nên cậu không gặp được. Điểm này nếu xử lý tốt, vẫn còn cơ hội cứu vãn.”
Giang Nhiên nghe xong lời này, hai mắt sáng rỡ.
“Nhưng mà bộ phim đó là một webdrama (phim chiếu mạng) tự sản xuất, cho nên, ý cậu thế nào?” Vương Trạch hỏi. Với địa vị hiện tại của Giang Nhiên trong giới, Vương Trạch không bao giờ tự ý đưa ra quyết định nào mà chưa có sự đồng ý của cậu. Chỉ có mối quan hệ tôn trọng lẫn nhau như vậy mới có thể lâu dài, điểm này Vương Trạch hiểu rất rõ.
Giang Nhiên vội nói: “Nhận, nhất định phải nhận. Đừng nói là webdrama, cho dù nó là một bộ phim đam mỹ cũng phải nhận.”
Bộ phim này dù có dở tệ đến mức nào, cậu cũng sẽ nhận. Dù sao, để người ta nghi ngờ mắt nhìn kịch bản của cậu, còn tốt hơn là để họ nghi ngờ đầu óc cậu có vấn đề, đồi phong bại tục chạy rông ngoài đường. Hơn nữa, chuyện cậu bị mộng du cũng không thể để người khác biết.
Vương Trạch nghe xong, nói: “Vậy được rồi, việc này không nên chậm trễ, tôi sẽ liên lạc với bên đó ngay lập tức.”
Nói xong, Vương Trạch liền bắt đầu gọi điện cho bên đoàn phim. Bên kia vừa nghe thân phận và ý định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-tinh-day-deu-o-hien-truong-vu-an/4888861/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.