Chương trước
Chương sau
Editor: Yamete | Beta-er: 小绒
Trên chiếc giường mềm mại và thoải mái có một người đàn ông đang nằm với vẻ ngoài lạnh lùng.
Lớp chăn nhung tuỳ ý bao phủ cơ thể, lại không che giấu được sự điên cuồng và máu chiến đêm qua.
Roi da rớt xuống giường cách đó không xa, bên cạnh roi da còn có một sợi dây gai dày bằng ngón tay. Nến, dương v*t giả, không thiếu thứ gì.
Ở trên vách tường, còn treo những bức ảnh thời trang của nam giới, nếu có người hâm mộ nào nhìn thấy bộ dạng hiện tại của thần tượng nhất định sẽ hét toáng lên và chạy tới.
Tống Thanh không thèm nhìn gã một cái, lẳng lặng bước đến bên cửa sổ, ngắm nhìn ánh bình minh xa xăm, trong đầu hiện lên một bóng dáng rực rỡ.
Đã rất lâu, gã chưa gặp tình trạng thèm thuồng con mồi tới vậy, vì không giết được người nên gã bất đắc dĩ đi tìm thú vui khác, tuy rằng không sảng khoái bằng giết trực tiếp, nhưng gã từ từ chơi những công tử tiểu thư khác đến hỏng hết người thì thôi và thưởng thức những gương mặt chìm đắm trong tuyệt vọng của họ là gã sướng rơn cả người (éo khác gì thằng tâm thần - editor).
Sau khi nghĩ rằng gã có thể hành hạ Tang Cửu Trì lần nữa, tâm tình Tống Thanh chậm rãi tốt mấy phần.
Chu Lễ Xuyên nằm trên giường trở mình, trên người lộ ra những vết loang lổ.
Chu Lễ Xuyên đang ngủ thì cau mày, hai mí mắt dưới nhanh chóng co giật, không biết mình gặp phải ác mộng gì.
Tống Thanh nhìn lướt qua thân thể Chu Lễ Xuyên, chán ghét từ đáy mắt chợt lóe lên.
Chu Lễ Xuyên là kẻ bị cuồng tra tấn, dằn vặt không chỉ khiến Chu Lễ Xuyên đau đớn, ngược lại làm cho gã cảm thấy sung sướng tột độ.
Điều này làm cho Tống Thanh cảm thấy ngu người, gã yêu thích người khác bị hãm hại mà giãy dụa, chứ không phải hưởng thụ.
Nhưng sau này gã phát hiện chỉ cần gã bên cạnh Chu Lễ Xuyên, vận may sẽ liên tục không ngừng hỏi thăm mình.
Chu Lễ Xuyên là phúc tinh của gã, coi như không thích hắn nhưng gã vẫn cùng Chu Lễ Xuyên ở bên nhau.
Trong mơ, Chu Lễ Xuyên khẽ hừ một tiếng.
Tống Thanh biết Chu Lễ Xuyên sắp tỉnh rồi, vì thế gã nhanh chân đi đến bên giường, không chút lưu tình một tay nắm đầu Chu Lễ Xuyên kéo dậy, hung hăng hôn xuống.
Chu Lễ Xuyên mơ mơ màng màng bị hôn tỉnh: "Tống Thanh?"
Tống Thanh thâm tình chân thành, trong ánh mắt mê luyến làm Chu Lễ Xuyên có chút trầm luân.
Tống Thanh nở nụ cười xán lạn: "Dậy đi, tiểu sâu lười. Xem trán em đều ra mồ hôi lạnh, gặp ác mộng sao?"
Chu Lễ Xuyên nhớ tới ác mộng khủng bố kia, cả người rùng mình.
Ở trong mơ, Tống Thanh ánh mắt lạnh lùng cầm một con dao sắc nhọn đâm vào người gã, rồi chặt xác gã thành nhiều mảnh. Cái ác mộng này không phải lần đầu tiên gặp. Trong mơ rõ ràng không có cảm giác đau, nhưng độ chân thật lại rõ nét, gã thậm chí có thể cảm nhận được đau đớn một cách rõ ràng khi con dao ghim da chạm vào thịt, máu cùng sự tuyệt vọng cứ thế trôi đi.
Chu Lễ Xuyên nhìn Tống Thanh dịu dàng, nghiêm túc gật đầu.
Đúng, đó chỉ là ác mộng. Tống Thanh chân chính sẽ không làm bất cứ chuyện gì thực sự là tổn thương mình, gã rất yêu mình, vì mình là một thiểm cẩu* của gã.
*Thiểm cẩu (舔狗): Là một từ lóng trên Internet, nghĩa của nó ám chỉ những người quỳ gối và nịnh nọt người khác một cách không có phẩm giá. Thông thường có hai cách nói, theo nghĩa hẹp, nó diễn tả rằng trong mối quan hệ giữa hai giới, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn cố chấp đánh mất phẩm giá của mình để phục vụ cho đối phương. Một nghĩa khác là mô tả những người xu nịnh.
Gã yêu mình yêu đến nguyện ý tiếp thu ham muốn đặc thù của mình, nghĩ tất cả biện pháp làm cho gã vui vẻ.
Làm thế nào một con thiểm cẩu lại có thể nghĩ đến việc làm tổn thương chủ nhân của nó?
Dưới ánh mắt mê đắm của Tống Thanh, cuối cùng Chu Lễ Xuyên cũng buông lỏng cảnh giác, đặt người vào trong vòng tay của Tống Thanh: "Tống Thanh, cảm ơn anh đã ở bên em suốt thời gian qua, tại sao anh lại tốt với em như vậy?"
Tống Thanh nhẫn nhịn cảm giác buồn nôn: "Đương nhiên là bởi vì yêu em."
Đương nhiên là bởi vì mày chính là phúc tinh của tao.
Chu Lễ Xuyên: "Anh sẽ luôn yêu em chứ?"
Tống Thanh: "Đương nhiên." Đời ai biết trước ngày mai sẽ ra sao.
Một khi mày không còn vận may, tao nhất định sẽ làm gỏi mày trước.
Chu Lễ Xuyên hoàn toàn đắm chìm trong ảo tưởng: "Anh thật tốt!"
Hôm nay là ngày chính thức khai mạc cuộc thi An ninh mạng quốc gia.
Là cuộc thi được nhiều người theo dõi nhất cả nước, ban tổ chức đã mời Chu Lễ Xuyên, người nổi tiếng được yêu thích nhất Trung Quốc, làm khách mời đặc biệt xem truyền hình trực tiếp.
Khi Chu Lễ Xuyên và hai bình luận viên chính thức xuất hiện trong máy quay, ngay lập tức làn sóng ồn ào ban đầu đã xoay chuyển sự ủng hộ của Chu Lễ Xuyên.
Mà sau đó, Tang Cửu Trì và Tống Thanh đồng thời xuất hiện trên sóng trực tiếp của Cuộc thi An ninh mạng quốc gia với tư cách là thí sinh, khu vực quán bar bùng nổ như dầu nóng bị dội một gáo nước lạnh, sôi sùng sục.
Người yêu mới và người yêu cũ cùng xuất hiện, đây là muốn nháo như thế nào?
Thật sự sẽ không đánh nhau sao?
Chỉ cần ghép tên ba người này lại với nhau thôi cũng đủ khiến người ta liên tưởng, chưa kể bây giờ ba người này lại xuất hiện trong cùng một khung hình!
Quá dữ dội đi?!
Tin tức về việc người yêu cũ và người yêu mới của Chu Lễ Nguyên tranh tài trên cùng một sân khấu nhanh chóng lan truyền trên mạng, sau một thời gian, số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp chính thức đã tăng vọt lên 100 triệu người, tốc độ tăng trưởng không có dấu hiệu suy giảm.
Thời gian của cuộc thi này không dài, trước sau gì cũng chỉ có năm ngày.
100 thí sinh đã trải qua vòng thử thách sóng to gió lớn, được mời tham gia phần thi sơ khảo trong ngày đầu tiên.
100 thí sinh lần lượt vào chỗ ngồi và tiếng chuông bắt đầu vang lên, phần thi đầu tiên chính thức bắt đầu.
Bài thi đầu tiên là thi biểu diễn cá nhân, mỗi người một máy tính, tổng số câu hỏi là 100, tỷ lệ lên lớp là 30%. Trong số 100 người, 30 người giải trước được bài của ngày thứ hai.
Ngày thi lại thứ hai là thi đấu đơn, hệ thống sẽ ghép ngẫu nhiên người chơi với ba đối thủ dựa trên thành tích của họ trong vòng 1. Mỗi trận sẽ được cộng điểm dựa trên thành tích và kết quả của quá trình PK.
15 người chơi cao nhất trong bảng xếp hạng tổng điểm sẽ bước vào ba thử nghiệm. Nếu bằng điểm sẽ có thêm ván đấu cho đến khi đủ 15 người chơi.
Cuộc thi sau đợt thử thứ ba là điểm nhấn thực sự của Cuộc thi An ninh mạng quốc gia.
Cảnh đầu tiên nói chung là không có gì đáng xem, tất cả các chủ đề đều giống nhau, chỉ là ai nhanh ai chậm.
Nhưng lần này, với sự bổ sung của Tang Cửu Trì và Tống Thanh, mọi chuyện sẽ khác.
Một nam bình luận viên cho rằng việc xem cuộc vui không phải là vấn đề quá lớn: "Lễ Xuyên, ai là người chơi mà cậu mong chờ nhất trong cuộc thi này?"
Chu Lễ Xuyên dành cho nam bình luận viên cái nhìn "Đừng cho là tôi không biết cậu đang xem trò vui": "Tất nhiên đó là Tống Thanh, thí sinh số 8. Anh ấy luôn là một thiên tài trong tâm trí tôi và tôi tin rằng anh ấy sẽ giành được chiến thắng cuối cùng."
Bình luận viên nhìn gã tiếp tục hỏi:" Tang Cửu Trì, thí sinh số 100, từng được biết đến như một cậu bé thiên tài, sức mạnh của cậu ấy hẳn không tệ. "
Chu Lễ Xuyên mím môi nhíu mày, đôi lông mày xinh đẹp nhẹ nhàng nhướng lên, lập tức dựng lên một cỗ khí chất cô độc.
Nhưng sự xa cách này vừa phải, có cảm giác công bằng đáng sợ, không làm cho người ta cảm thấy gã quá tự cao, cũng không có cảm giác cao siêu cự tuyệt người cách xa ngàn dặm.
Chu Lễ Xuyên: "Tôi nghĩ cái gọi là tài năng chỉ là thứ yếu, còn cái quan trọng nhất là phẩm hạnh của người đó."
[Anh trai thật sự dám nói, suýt chút nữa anh ấy đã không đọc số ID của Tang Cửu Trì.]
[Anh trai không hổ là dòng suối trong vắt trong làng giải trí, hôm nay là một ngày nữa để yêu anh trai của em!]
[Chu Lễ Xuyên nói đúng, phẩm hạnh quan trọng nhất. Tại sao tên cặn bã đó lại có thể tham gia cuộc thi này, có nhất thiết phải để một con chó đạo văn nhân danh đất nước tham chiến? Cậu ta không xấu hổ nhưng tôi xấu hổ, tôi thực sự xấu hổ cho cậu ta.]
[Lầu trên, nói nhiều nữa đi, tui thích!!!]
[Xuỵt! Nhỏ giọng, không réo tên lên bây giờ, ha ha ha!]
Đội ngũ làm chương trình cũng rất tốt, cuộc trò chuyện giữa nam bình luận viên và Chu Lễ Xuyên đã đẩy buổi phát sóng trực tiếp lên một cao trào nhỏ. Đội ngũ chương trình đã lợi dụng tình huống này và cắt hình cho Tang Cửu Trì và Tống Thanh cùng lúc.
Trong mười phút đầu tiên, tất cả các cầu thủ đang giải quyết vấn đề.
Để khán giả hiểu và để buổi truyền hình trực tiếp bớt nhàm chán, phần bình luận lần lượt giải thích ý tưởng của từng câu hỏi.
Cuộc thi này là về an ninh mạng, chủ đề phải liên quan đến điều này.
100 câu hỏi, một số là câu cơ bản nhất để viết một đoạn mã, một số là tìm sơ hở của hệ thống, một số là tìm manh mối của hacker ẩn sau cánh cửa.
Trong màn hình, Tang Cửu Trì và Tống Thanh chiếm trọn hai bên màn hình đang ăn miếng trả miếng.
Cả hai ngón tay của họ đều đập trên bàn phím quá nhanh đến nỗi máy ảnh chỉ có thể ghi lại dư ảnh của những ngón tay họ nhấn vào phím.
[Chậc chậc, nếu Tang Cửu Trì không phải là một tên cặn bã, thì tôi vẫn thích ngoại hình của cậu ta.]
[Đừng nói, đó là sự thật. Tống Thanh tuy cũng là một anh chàng đẹp trai nhưng vẫn kém Tang Cửu Trì hơn rất nhiều.]
[Tang Cửu Trì được chủ tịch Đới tiến cử tham gia cuộc thi, các cô có nghĩ rằng cậu ta và Đới Lạc Lâm có bí mật gì đó không? ]
[Ai, Đới Lạc Lâm một đời anh danh. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, hắn thực sự là mắt mù.]
Ngay khi khán giả thốt ra lời chào, Tang Cửu Trì trong màn ảnh đột nhiên ngừng tay.
Sau đó, Tang Cửu Trì kéo ghế ra và từ từ đứng dậy, bước ra khỏi bàn máy tính.
[Này, tại sao cậu ta lại bỏ đi? Không có nghĩa là không thể bỏ dở giữa chừng khi bắt đầu trò chơi? Cậu ta bỏ cuộc à?]
[Cậu ta đến đây để ló mặt ra và nói với mọi người rằng cậu ta vẫn còn sống sao?]
[Chính là nó? Chị nào có thể cho em biết cậu ta đến đây làm gì không? ]
Trong khi mọi người còn đang phân vân, thì giọng nói trong trẻo và cao vút của người dẫn chương trình vang lên: "Thí sinh số 100 đã vượt cấp, vị trí đầu tiên đã xuất hiện. Mất 16 phút 42 giây."
[!!!]
[Xảy ra chuyện gì?!]
[Không thể nào, có phải là quá mức giỏi không, làm sao có thể nhanh như vậy. Trong các cuộc thi trước, ngay cả thời gian nhanh nhất cho vị trí đầu tiên là một tiếng!]
[Đây không phải là câu hỏi không thể xuyên qua, không thể trực tiếp gõ đáp án nhanh như vậy. 16 phút 42 giây, trung bình 10 giây mỗi câu hỏi, dù không đọc câu hỏi và trả lời trực tiếp trên đó thì cậu ta cũng không thể làm hết được.]
[Cho nên rất kỳ quái! Tốc độ tay của cậu ta rất nhanh, trước đây hẳn là đã luyện tập rất nhiều lần. Không cần xem câu hỏi đã trực tiếp trả lời, tất nhiên đã mua đề. Quả nhiên là con chó không thể thay thói ăn shit. Lần trước cậu ta bị làm nhục còn bị ném ra nước ngoài, lần này cậu ta đã lừa dối trước khán giả cả nước.]
[Gian lận, gian lận!]
[Gian lận, gian lận!]
Với việc công bố kết quả của Tang Cửu Trì, các từ [gian lận] được viết nguệch ngoạc từng hàng một trên thanh chắn.
Có người không thể ngồi yên trên khán đài của thí sinh, thí sinh số 52 đã đứng lên, hét vào mặt người dẫn chương trình: "Không thể nào, chắc chắn cậu ta đã ăn gian."
Một viên đá đã gây ra ngàn sóng, theo chân người nọ mà phát sinh sự cố, một số người chơi cũng bắt đầu không thể ngồi yên.
Cảnh tượng đã có một chút mất kiểm soát trong một khoảng thời gian.
Nam bình luận viên trợn mắt lên nhìn hiện trường khôi hài, đem cầu đá cho Chu Lễ Xuyên bên cạnh: "Lễ Xuyên, cái này cậu thấy thế nào?"
Chu Lễ Xuyên trầm ngâm vài giây, sau đó mới khe khẽ thở dài: "Tôi không biết, Cậu ta làm sao có thể như bây giờ, chiến thắng có thực sự quan trọng không? Vì thắng lợi là có thể không chừa thủ đoạn nào, nguyên tắc làm người cơ bản nhất cũng có thể vứt bỏ sao?"
Lời này vừa nói ra, Hội thi An ninh mạng toàn quốc, lần thứ hai bị đẩy tới nơi đầu ngọn sóng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.