Ta là đại công chúa của triều đại này, Tiêu Trúc Trúc.
Người ta thích nhất là phụ hoàng, nghe nói từ khi ta sinh ra, hắn liền mang theo ta bên người, một bước cũng không rời.
Bọn họ đều hâm mộ ta, bởi vì phụ hoàng quá hung dữ, động một tí là chửi ầm lên với triều thần, ta may mắn nhìn thấy một lần, hắn mắng một lão gia gia râu tóc bạc phơ phát khóc.
Trên bút ký của mẫu phi có viết: "Phải kính già yêu trẻ."
Phụ hoàng không làm theo, không chỉ mắng người già, còn suốt ngày đày người ta đến địa phương xa xôi hẻo lánh.
Tóm lại, sau khi ta sinh ra, phụ hoàng trước sau giáo huấn không ít người, dường như mỗi năm sinh nhật ta, hắn đều làm một gia tộc rời khỏi kinh thành.
Tận đến năm ta 10 tuổi, trên mặt phụ hoàng mới nở nụ cười, vuốt đầu ta, "Trúc Trúc, phụ hoàng đang báo thù cho nương của ngươi."
Chuyện của người lớn bọn họ rất phức tạp, nhưng có một chuyện là sự thật, phụ hoàng thích mẫu phi, mỗi ngày đều ôm ta ngồi đọc bút ký trong cuốn sổ nhỏ. Mặc dù hắn cũng không thèm làm theo.
Gần đây, ta có một phu tử.
Cũng là một lão gia gia râu tóc bạc phơ, hắn luôn nghiêm trang ngồi xuống phía trước, lải nhải mà đọc sách giáo khoa cả ngày, ta không thích hắn lắm.
Thư đồng bên cạnh cũng không thích, ta liền suốt ngày lén nhảy ra ngoài từ cửa sổ phía sau, chạy đến Ngự Thư Phòng trộm điểm tâm để ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-thi-tam-ta-deu-den-thang/2954899/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.