Lệ Đình Nhuận đột nhiên thấy hơi hối hận vì mình định trả gấp đôi tiền cho Lệ Ngân Hà.
Anh cần cái thứ robot còn không rót được cà phê này làm gì cơ chứ.
Anh lại cảm thấy mình cứ so đo với một con robot làm gì, mất công.
Cốc cà phê nóng trên tay anh được đặt xuống bàn, anh cúi đầu tiếp tục xem tài liệu, không định để ý đến cô người máy xinh đẹp chỉ được cái mã chứ không có tác dụng mấy kia nữa.
Nhưng anh lại khẽ liếc thấy tà váy trắng và đôi giày cao gót hồng lộ ba ngón chân của cô, mười phút qua đi, anh vẫn ngây ra chưa lật được thêm tờ tài liệu nào.
Lệ Đình Nhuận ngẩng đầu, cô người máy xinh đẹp vẫn đang ngoan ngoãn đứng trước mặt anh, không hề nhúc nhích.
Nhụy Bạch Y đứng suốt mười phút thật ra là để quan sát Ngụy Nhuận của kiếp này, và băn khoăn về vấn đề vô cùng thâm thúy “Làm sao để con người yêu sản phẩm điện tử”. Cô đang chìm trong trạng thái tập trung và hết sức chuyên chú.
Người đàn ông đối diện đột nhiên ngẩng đầu, theo bản năng, cô vội đưa ánh mắt đang chú mục vào anh qua chỗ khác.
Làm xong hành động theo bản năng này, cô lại nghĩ bụng “Mắc gì mình phải lén lút”. Chẳng qua cô không muốn đưa mắt về, nên lại đảo tròng mắt một thoáng, lựa chọn cúi đầu nhìn mũi chân.
Lệ Đình Nhuận: “……”
Cô robot này chân tay vụng về, chẳng rót được cà phê, cũng không nghe lệnh chủ nhân, nhưng lại biết tức giận, biết thẹn thùng, biết nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-song-lai-deu-yeu-nang-tu-cai-nhin-dau-tien/1455116/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.