Hai người lăn cả đêm trên chiếc giường đất ấm áp, mệt đến mức mồ hôi đầy đầu. Khi con gà trống nuôi trong chuồng gà cất tiếng gáy sáng, Mã Đại Nhuận mới bằng lòng buông tha nàng, ôm siết nàng vào lòng rồi chìm vào giấc ngủ.
Nhụy Bạch Y cũng mệt mỏi buồn ngủ khép mi mắt lại, trong khoảnh khắc chút ý thức ít ỏi sót lại rơi vào mê mang, nàng đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ rơi vào kiếp sau của Ngụy Nhuận.
Dường như chưa được bao lâu, tia nắng ban mai đã chiếu xuyên vào cửa sổ, cuốn theo khí lạnh của bông tuyết. Nhụy Bạch Y không kìm bản thân lại được, nàng dụi người vào thân hình to lớn kia. Cánh tay dài đang ôm lấy vòng eo nàng cũng siết nàng chặt thêm.
Cằm Nhụy Bạch Y đặt trên ngực Mã Đại Nhuận, mái tóc dài đen nhánh như thác nước trút xuống, gần như bao lấy một phần lớn ngực Mã Đại Nhuận, cũng che khuất bả vai và phần eo trắng như ngọc của Nhụy Bạch Y. Mã Đại Nhuận đang trong giấc ngủ mơ dùng bàn tay to xoa xoa lên tấm lưng của dáng hình nhỏ xinh. Tấm chăn trượt xuống dưới, chàng lập tức túm nó lên che thân hình của Nhụy Bạch Y lại.
Đến cả lúc ngủ chàng cũng sợ làm nàng dâu xinh đẹp của chàng lạnh.
Nhưng vào khoảnh khắc chăn trượt xuống, Nhụy Bạch Y ngủ không sâu lắm đã tỉnh dậy vì lạnh. Nàng vừa thức giấc, sự ấm áp mềm mại lại bao bọc lấy nàng, khiến nàng dán chặt vào người Mã Đại Nhuận theo bản năng, rụt đầu vào trong chăn. Mã Đại Nhuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-song-lai-deu-yeu-nang-tu-cai-nhin-dau-tien/1455074/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.