“Cô gái, muốn quyến rũ trẫm à?”
“Nàng là người của làng họ Ngưu cách vách ư?”
“Nếm thử đi, máu ngọt lắm.”
“Em là em gái của anh mà!”
“Bệ hạ chỉ yêu vẻ ngoài của mình thôi.”
“Đeo lên, đeo hết lên đi.”
“Dùng sạc dự phòng có được không em?”
“Hối hận chưa? Có phải mỗi một đốt xương, mỗi một tấc da đều đang hối hận không?”
“Ấy, đừng có tưới nước cho ta!”
……
Lúc Nhụy Bạch Y tỉnh lại, cả người nàng ướt đẫm mồ hôi, chiếc giường băng lạnh lẽo nàng đang nằm tựa như biến thành một cái lò nướng. Cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, mấy đêm nay nếu không mất ngủ thì nàng lại nằm mơ.
Mơ mười lần thì đến bảy tám lần đều liên quan đến Thái Tử, có vài cảnh tượng nàng còn mơ đi mơ lại rất nhiều lần. Nàng mời thần giải mộng tới giải thử, thần giải mộng lại nói là nàng nhung nhớ Thái Tử quá độ mới thành ra thế này.
Nhung nhớ quá độ?
Nhụy Bạch Y cạn lời xoa cái trán đang sưng to lên, ngắm nghía vị trí bên cạnh mình theo bản năng. Cạnh nàng chẳng có gì cả, chỉ có một luồng khí lạnh lẽo bốc lên từ chiếc giường băng.
Bởi vì bây giờ nàng không ở Cửu Trùng Thiên, mà là ở Hàn giới, Thái Tử cũng không ở đây.
Bình thường mỗi lần nàng xuống Hàn giới xử lý tranh chấp, chàng đều sẽ đi cùng nàng. Lần này chàng rốt cuộc không theo cùng, nàng cho rằng mình sẽ được thanh nhàn, ai ngờ nàng lại mơ thấy chàng liên tục mấy đêm, đúng là y như ma làm.
Lật người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-song-lai-deu-yeu-nang-tu-cai-nhin-dau-tien/1455057/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.