Sau khi tiêm xong nhiệt độ cơ thể quản lý cũng có giảm bớt một tí xíu, mê man ngủ mấy tiếng, từ đầu đến cuối ta vẫn ngồi trực bên cạnh, thấy môi y liền lấy cây bông dính chút nước bôi lên bờ môi y, ta bận bịu đến ngay cả đến cháo đưa tới cho cơm tối cũng chỉ húp qua quýt vài hớp coi như ăn xong.
Nhưng cho dù ta chăm sóc tận tâm tận lực như vậy, kết quả đợi đến đêm, nhiệt độ cơ thể quản lý lại một lần nữa nóng như lửa. Ta nhất thời hoảng hồn, vội vàng nhấn chuông gọi bác sĩ y tá, không ngờ bác sĩ và y tá khám cho quản lý chiều hôm nay đều ở đây, có lẽ là trực thâu đêm.
Bác sĩ đo nhiệt độ cho quản lý, khoảng chừng 38 độ, cả ngày quản lý còn tỉnh, bây giờ ngủ đến tối mịt, cho dù bác sĩ lật y lại để đo nhiệt độ cho y, y cũng không có dấu hiệu tỉnh lại. Ta nóng nảy hỏi bác sĩ có thể tiêm cho y thêm một mũi thuốc sốt hay không, bác sĩ lại nói thuốc hạ sốt không thể tiêm nhiều lần trong vòng mấy giờ, hơn nữa hiện tại y nóng lên chắc là do dược hiệu chưa có hoàn toàn phát huy tác dụng, chỉ phải ngủ một giấc thật ngon, ngày mai sẽ hạ sốt.
Hắn nói qua loa, nhưng trong lòng ta không thấy dễ chịu hơn. Ta nhìn hai gò má đỏ au vì bệnh của quản lý, trong lòng lo lắng đến xoắn lại như bánh quai chèo (1). Ta tự mình đi đến đắp chăn lên người quản lý, nhưng y đang ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-quay-dau-lai-deu-thay-thu-truong-cham-chu-nhin-ta/425419/chuong-26.html