Rõ ràng Lâm Diệu cũng không thích cách Tô Bạch nhìn Lâm Nhuyễn, hắn ôm cậu xoay người lại, trên lưng lộ ra vài vết máu, đối mặt với Tô Bạch, sau đó đè Lâm Nhuyễn đang muốn thăm dò vào trong lòng, ánh mắt đe dọa.
"Đúng là tôi cưỡng ép em ấy..." Sau khi Lâm Diệu nói ra câu này, Lâm Nhuyễn trong lòng hắn liều mạng gật đầu, kết quả bị Lâm Diệu vô lương tâm tiếp tục trấn áp. Sau khi nhìn thấy vòng eo của Lâm Nhuyễn bị nhéo đỏ, Lâm Diệu chuyển nhéo thành xoa, từ từ lưu thông máu cho người yêu không nghe lời, cuối cùng nhận được một tiếng hừ lạnh.
"... Nhưng cậu nói tôi vì trả thù cậu thì cậu cũng quá đề cao bản thân mình rồi. Vốn dĩ em ấy là người của tôi. Ngủ với tôi thì có vấn đề gì."
"Anh ấy là bạn trai của em!" Tô Bạch quật cường nhìn chằm chằm vào Lâm Nhuyễn, hy vọng Lâm Nhuyễn có thể giống như trước đây, đứng trước mặt cậu ta chặn hết thảy mọi điều không vui cho cậu ta.
Mà Lâm Nhuyễn cũng giật mình, giả vờ muốn đứng dậy, nhưng cậu chỉ muốn chia tay với Tô Bạch, dù sao hoàn cảnh hiện tại cũng không thể tiếp tục công lược, không bằng nói thẳng, nhưng mà rõ ràng là hai người ở trong phòng đều hiểu lầm.
"Em muốn làm gì." Lâm Diệu nhanh chóng đẩy Lâm Nhuyễn trở lại trên giường, nhân tiện liếc mắt nhìn nhóc con đang lạnh run ngồi xổm trên gối, ra hiệu ý bảo đối phương bước sang một bên.
Lúc này Lâm Nhuyễn cũng chú ý tới nhóc con bị cậu xem nhẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-quay-dau-deu-nhin-thay-tinh-dich-dang-cuoi/1079578/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.