Tác giả: Mặc Phong Thần
° ° °
Khi bọn họ đến Nguyệt Thượng Cư là sau giờ ngọ, tửu lầu không lớn chỉ rải rác vài thực khách, mà họ vừa tới đã thu hút sự chú ý của nhiều người, đặc biệt là Lâm Nhuyễn. Khi ở trên công đường đối mặt kẻ quyền quý không kiêu ngạo, không nịnh nọt đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người, thậm chí có người muốn tiến tới nói chuyện nhưng lại sợ những thị vệ đang cầm đao phía sau Lâm Nhuyễn.
Thấy vậy, Lâm Nhuyễn âm thầm thoát khỏi bàn tay của Lâm Diệu đang đặt trên eo mình, sau đó mặt không cảm xúc đi tuần tra tiền sảnh, cậu đi về phía tầng hai theo sự chỉ dẫn của tiểu nhị, tựa như cậu vẫn là Bác đại nhân ở trên công đường nói cười không câu nệ.
Đáng tiếc hình tượng này không đi được hai bước, eo đã bị một cánh tay cường tráng ôm lấy, cả người bị người phía sau cưỡng ép kéo vào trong lòng.
Lâm Diệu ỷ vào chiều cao nhìn xuống Lâm Nhuyễn bị hành động của mình làm cho khó chịu ngẩng đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, "Coi chừng cầu thang."
... Hừ! Cậu không có mù!
Lâm Nhuyễn ngoài cười trong không cười nói: "Làm phiền."
"... Chăm sóc cho em là chuyện ta nên làm." Lâm Diệu ám muội thổi khí bên tai Lâm Nhuyễn, làm cho Lâm Nhuyễn nổi da gà.
Trước mắt đang khổ tâm kinh doanh hình tượng của mình không bị phá hủy, Lâm Nhuyễn vội vàng lôi kéo Lâm Diệu chạy lên lầu hai, cứ ngốc một chỗ lâu như vậy cậu không biết chuyện gì sẽ xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-quay-dau-deu-nhin-thay-tinh-dich-dang-cuoi/1079572/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.