Ngay khi ánh ban mai chiếu vào phòng, Lâm Diệu đã thức dậy, cả đêm không ngừng lăn lộn Lâm Nhuyễn, bây giờ Lâm Nhuyễn ngủ say như chết, mà cả người hắn đều cảm thấy khó chịu, ngủ không yên.
Bàn tay to vươn qua, Lâm Diệu dứt khoát ôm người vào trong lòng, cơ thể mảnh mai nhỏ nhắn ôm ngủ vừa vặn.
“Ưm… Từ bỏ.” Lâm Nhuyễn mơ mơ màng màng mở miệng lẩm bẩm, thân thể không ngừng vặn vẹo, cố gắng lùi về phía sau nhưng lại bị bàn tay trên thắt lưng hạn chế hành động.
Lúc này Lâm Diệu mới nhớ ra mình chưa cởi trói cho đối phương, nhưng nhìn thấy tay của Lâm Nhuyễn không bị thương nên cũng không có ý định cởi trói, xem như trừng phạt tình thú cũng tốt. Rõ ràng tối hôm qua hắn có thể vồ tới đối phương ăn cả người từ đầu đến chân vào bụng, kết quả chỉ còn một bước, cậu nói cái gì mà ở trên giường sẽ gọi tên người khác, còn dám uy hiếp hắn nếu làm cậu sẽ bỏ chạy với người khác. Đúng là ỷ vào hắn thích nên cưỡi lên đầu hắn.
... Mà mình cũng thực sự ăn trúng kế này.
[Sói, giúp ta tra xem trong hai thế giới này ai đã chạm vào Lâm Nhuyễn.] Sau khi ra lệnh, Lâm Diệu cắn lên khuôn mặt mềm mại của Lâm Nhuyễn. Nếu để hắn biết có ai dám động vào người của hắn, hắn sẽ cho kẻ kia biết cái gọi là sống không bằng chết!
Trước khi Lâm Diệu vượt qua cảnh đẫm máu trong tâm trí, sói con đã báo cáo đáp án cho hắn, [Báo cáo chủ nhân, trong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-quay-dau-deu-nhin-thay-tinh-dich-dang-cuoi/1079570/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.