Khán giả nối đuôi nhau rời sân, họ vẫn ôm nhau như cũ. Minh Linh và Tô Tĩnh Khang liếc nhìn nhau rồi lặng lẽ rời đi.
“Anh đi tắm đi, em đợi anh ở lối ra.” Tô Thanh Gia cọ vào ngực anh.
“Ừ.” Carlos nói.
“Hôm nay em sang ở với anh được không?” Tô Thanh Gia lại hỏi.
“Được.”
“Anh có đói không? Tý về em nấu gì đó cho anh ăn tạm.”
“Ừ.”
…..
Carlos đặt cô xuống, nắm tay cô đi qua sân vận động lớn. Ánh đèn trên sân chiếu sáng làm lu mờ bóng tối, họ đi rất chậm.
Đến phòng thay đồ, Tô Thanh Gia ra hiệu cho anh bước vào, còn mình thì đợi ở ngoài.
Carlos hôn một cái lên trán cô.
Cô mở điện thoại đọc tin nhắn mới, Tô Tĩnh Khang bảo cô mai dẫn Carlos về ăn cơm.
“Cháu thực sự rất đẹp.” Đó là giọng nói nặng nề của Rijkaard. Cô đứng sâu trong góc nhưng vẫn rực rỡ chói mắt.
Tô Thanh Gia ngẩng đầu mỉm cười, “Cảm ơn bác.”
“Bây giờ các phóng viên đã bao vây ở ngoài, họ đang chờ Carlos xuất hiện.” Huấn luyện viên nói thẳng.
Tô Thanh Gia cẩn thận lắng nghe.
“Mấy ngày trước em ấy vừa đẩy ngã phóng viên, giờ lại đánh cầu thủ đối phương. Có lẽ tình hình rất khó kiểm soát. Manchester City cũng đã lên tiếng yêu cầu Carlos xin lỗi cầu thủ của họ.” Huấn luyện viên thản nhiên kể lại, “Bella, cháu sợ không?”
“Xin lỗi bây giờ cũng vô ích.” Tô Thanh Gia nhún vai trả lời: “Tại sao cháu phải sợ? Sợ Carlos có khuynh hướng bạo lực ạ? Hay sợ tinh thần anh ấy không bình thường?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-ghi-ban-deu-vi-em/1023845/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.