"Đúng vậy!" Tiền Thiển gật đầu: "Nhưng mà, cũng không phải là rất nhàm chán, ma ma sẽ kể chuyện xưa cho muội, ví như Na Tra đại náo thủy cung gì đó."
"Khi còn nhỏ tỷ cũng nghe qua chuyện này." Hàn Mục Lăng nhấp miệng cười: "Ma ma còn nói khi còn nhỏ ca ca tỷ cũng rất thích Na Tra, một hai bắt cha làm cho huynh ấy cái vòng càn khôn, cuối cùng cha phải làm cho huynh ấy một cái vòng bằng sắt, huynh ấy ném văng đi còn đập vỡ mất bình hoa mai mà mẫu thân thích nhất."
"Còn có chuyện như vậy sao? Ca ca của Lăng tỷ tỷ còn nghịch ngợm hơn ca ca muội." Tiền Thiển nở nụ cười, cô vỗ tay như chợt nhớ ra điều gì đó: "Muội biết một chuyện xưa, đảm bảo Lăng tỷ tỷ chưa từng nghe qua."
"Thật không?" Hàn Mục Lăng quả nhiên rất có hứng thú: "Là chuyện gì, kể tỷ nghe đi."
Tiền Thiển cười khúc khích, cô bé tí hon, Hàn Mục Lăng nghe qua mới lạ a!!
Huynh muội Hàn gia, Vương Minh Ngọc, còn có ba nhi tử của Hàn phu nhân mới tới, một đám tiểu hài tử ngồi trong đình hóng gió nghe Tiền Thiển kể chuyện cô bé tí hon. Tiền Thiển nhìn quanh, đặc biệt có cảm giác mình là giáo viên tiểu học, vì lừa gạt Hàn Mục Lăng, cô cũng thật liều mạng!
"Vậy cô bé tí hon cuối cùng sống cùng với các hoa tiên tử sao?" Hàn Mục Lăng trố mắt ngạc nhiên.
"Đúng vậy!" Tiền Thiển nghiêm túc gật đầu: "Hoa tiên tử và nàng lớn lên giống nhau, ở bên nhau cùng làm bạn không phải rất tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042540/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.