Ba ngày sau, Chương Hàm Ly ngự kiếm rời khỏi Diệu Linh Tông, y báo với chưởng môn mình ra ngoài lịch luyện. Quả nhiên như Tiền Thiển nói, chưởng môn chỉ dặn y vài câu rồi dễ dàng thả người đi.
Chỉ là lần đi này, Chương Hàm Ly không có ý định quay lại Diệu Linh Tông nữa. Y sửa sang đồ vật quan trọng mang trong người, lại quay về động phủ đã sống nhiều năm giờ trống không, chợt quyết tuyệt rời đi.
Chương Hàm Ly ngự kiếm bay thẳng về hướng phường thị Diệu Linh Tông. Đó là chỗ y và Tiền Thiển với Lục Phù Diêu tụ hợp, sau đó ba người cùng rời đi. Lúc y rời chủ phong Diệu Linh Tông, một thân ảnh ngự kiếm đuổi sát sau lưng y. Chương Hàm Ly phát hiện ra nhưng không buồn để ý tới.
Chương Hàm Ly trực tiếp bay thẳng tới phường thị Diệu Linh Tông, tận lúc đáp xuống phố chính phường thị y cũng không quay đầu lại.
"Hàm Ly ca ca!" Sở Dao hạ xuống sau lưng cách Chương Hàm Ly không xa, nàng ta cất tiếng gọi Chương Hàm Ly lại, nhanh chân bước tới.
Chương Hàm Ly không quay đầu lại, chỉ đứng im bất động.
"Hàm Ly ca ca, nghe nói huynh định ra ngoài lịch luyện." Sở Dao túm ống tay áo Chương Hàm Ly, đôi mắt to ngập nước bồn chồn nhìn Chương Hàm Ly, trong ánh mắt dường như ngậm ba phần tình ý.
Chương Hàm Ly lạnh lùng gật đầu với Sở Dao, không định mở miệng nói chuyện, nhưng cũng không hất tay Sở Dao đang túm áo y ra.
"Hàm Ly ca ca. . ." Dường như Sở Dao hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042482/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.