Thấy Tiền Thiển không có việc gì, Lục Phù Diêu lại quay đầu, nhìn thẳng Linh kiếm màu tím giữa kiếm trận, toàn thân chiến ý mãnh liệt, khóe miệng hơi nhếch lên: "Đã như vậy, thì xem ai mạnh hơn đi!" Nói xong lập tức móc một thanh Linh kiếm từ trữ vật giới chỉ, xông thẳng lên đón Linh kiếm màu tím
Tiền Thiển nhìn thấy giật giật khóe miệng, đây là cái gọi là đánh điên cuồng của kiếm tu trong truyền thuyết hả... May là linh kiếm bản mệnh của hắn ở trong tay cô, nếu không cái linh kiếm màu tím này lợi hại như thế, lại theo đấu pháp mạnh bạo của Lục Phù Diêu, không chừng linh kiếm sẽ bị tổn thương. Đồ bản mệnh ở tay cô vẫn an toàn nhất...
Nhắc tới cũng lạ, sau khi Lục Phù Diêu và linh kiếm màu tím đánh nhau, linh kiếm trong kiếm trận dần an tĩnh lại, bọn chúng không hề thừa cơ công kích Tiền Thiển lạc đàn, ngược lại còn tự xếp hàng trôi nổi xung quanh.
Có vài linh kiếm bay về phía Lục Phù Diêu và linh kiếm màu tím, Tiền Thiển đang tính mở miệng nhắc nhở Lục Phù Diêu cẩn thận. Nhưng nằm ngoài dự liệu của cô, mấy cái linh kiếm này cọ qua Lục Phù Diêu, ngang nhiên xông tới đánh bay linh kiếm màu tím, sau đó chạy về tiếp tục lượn quanh Lục Phù Diêu.
Tiền Thiển thoáng ngây người, hiện tại là tình huống gì đây?! Ai với ai mới là một hội hả?
Đúng lúc này, chuôi linh kiếm thứ hai của Lục Phù Diêu lại gãy. Hắn vứt kiếm gãy trong tay, đang định lấy thêm một thanh từ trữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042476/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.