Dịch: Lạc Đinh Đang
Nhìn Tiền Thiển cười ngây ngô, Đường Ngự thấp cúi đầu, càng tiến gần cô: "Em bảo ai là vợ tôi cơ?"
Tiền Thiển nhíu mày: "Anh đừng có bẫy em, sao đằng này biết ai là vợ anh, dù sao cũng không phải em. Nhưng đây có thể nói anh biết đó là một cô gái vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, anh sẽ yêu cô ấy điên cuồng... Nếu cô ấy nhìn thấy em hôn anh, sau này nhọc lắm... Không thể hố anh được..."
7788 đứng sau hậu trường cuống đến nhảy dựng lên: D* mẹ nó chứ Tiền Xuyến Tử!!! Cô không biết ngậm miệng vào à!!! Để lúc tỉnh táo nói chuyện thì chết ai chứ!
"Ồ, ra là vậy." Đường Ngự nhướn mày: "Vậy sao em lại muốn hôn tôi?"
"Vì em thích anh đó!" Tiền Thiển ngẩng đầu, cười híp mắt nhìn Đường Ngự, khuôn mặt tròn tròn nho nhỏ đầy hân hoan: "Anh vừa đẹp trai vừa tài giỏi, cô gái nào cũng thích anh thôi. Tiếc là anh không phải của em, không thì em đã hôn từ sớm chứ đâu chờ tới hôm nay."
Tiền Thiển nói xong lại hôn một cái xuống môi Đường Ngự, tay nhỏ lách vào vạt áo trước ngực Đường Ngự sờ tới sờ lui, vừa sờ vừa cảm thán: "Cảm xúc tốt thật! Nhất định đây là dáng người cực phẩm mặc quần áo trông gầy mà cởi đồ thì có da có thịt."
Đường Ngự cười, hắn nghĩ hắn biết Tiền Thiển trúng thuốc gì rồi. Nếu đã như vậy cũng không cần tới bệnh viện nữa. Hắn tỉnh táo ấn lại nút thang máy, ôm chặt Tiền Thiển.
"Tình Tình?" Đường Ngự bước khỏi thang máy, nâng mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042441/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.