Dịch: Lạc Đinh Đang
"Lão Đường cậu được lắm nha! Im ỉm chơi lớn luôn." Kỷ Cảnh Ngôn giật mình: "Mua cho bác gái à? Còn lâu mới đến sinh nhật bác mà?"
Đường Ngự lắc đầu: "Giữ lại dùng lúc cưới vợ."
"Gì cơ?" Kỷ Cảnh Ngôn xoa tai, cảm thấy chắc chắn mình nghe lầm rồi.
Đường Ngự nghiêm túc giải thích: "Tôi định cắt kim cương làm trang sức cưới cho vợ tôi. Dây chuyền phỉ thúy thì tặng mẹ vợ tương lai."
Nghe Đường Ngự nói, Kỷ Cảnh Ngôn và Mạc Vũ đều ngạc nhiên. Tiền Thiển thì giơ ngón tay cái với Đượng Ngự, khen ngợi: "Thổ hào!" Nhưng hình như Lâm Du Du không có mẹ...
“Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy lão Đường?" Kỷ Cảnh Ngôn có phần ngu người luôn rồi: "Cậu lấy đâu ra vợ thế?"
Đường Ngự chưa kịp đáp, y đã quay đầu chọc Tiền Thiển: "Em có biết chuyện gì xảy ra với cậu ta không?"
Tiền Thiển cười khì, hơi chút đắc ý nhìn Kỷ Cảnh Ngôn: "Anh không biết chuyện này à? Hôm qua em nói với lão là mẹ em giục anh trai em kết hôn, Đường Ngự bảo kết hôn sớm cũng tốt. Sau đó em bảo, anh thấy kết hôm sớm cũng tốt thì anh kết hôn đi, tranh thủ cưới vợ trước tết."
"Vậy thôi á?" Kỷ Cảnh Ngôn không thể tin được, những lời Tiền Thiển nói y như câu đùa cợt bông đùa vậy, Đường Ngự lại tiêu hết ba trăm triệu vì một câu nói đùa?
"Không phải đâu. Tổng giám đốc Đường người ta rất có lòng tin bảo rằng, không cần trước tết, tháng 8, tháng 9 là rước được vợ về." Tiền Thiển cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042437/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.