Dịch giả: Lạc Đinh Đang
46
"Em không có tiền bắt xe." Tiền Thiển bình tĩnh nhìn Mạc Vũ, bắt đầu khua môi múa mép: "Em không có điện thoại, không biết trong nhà có ai không. Em sợ chẳng may không ai ở nhà, ngay cả tiền đi xe cũng không trả được nên đến quán cà phê gọi một ly, muốn mượn điện thoại gọi cho anh, sau đó gặp Đường Ngự, bạn anh ấy giúp em trả tiền rồi cho em mượn điện thoại."
"Em to đầu vậy sao còn để người ta quan tâm hả. Vội vã ra ngoài làm gì? Ví và điện thoại đều không cầm, may là gặp được Đường Ngự, nếu không khiến anh lo chết mất!" Mạc Vũ ấn đầu Tiền Thiển.
Nghe thấy Mạc Vũ tra hỏi, trong nháy mắt Tiền Thiển quyết định, quăng cái nồi cho cô “bạn thân” kia: "Vì trước đó Triệu Mính Huyên gọi tới. Em đang ngủ thì cậu ấy gọi em tới bar tìm cậu ấy, kêu là có việc gấp, bảo em nhanh chút. Em sợ cậu ấy xảy ra chuyện gì, sốt ruột nên cái gì cũng quên."
"Quán bar? Sáng sớm con bé bảo em tới bar làm gì?" Lông mày Mạc Vũ nhanh chóng nhíu lại một đường.
"Cậu ấy không mang đủ tiền, gọi em tới trả giúp, nhưng trước đó cậu ấy không nói rõ, em lại quên cầm ví. Cậu ấy không vui nên bảo em về, chuyện sau đó em cũng không biết." Tiền Thiển nghiêm túc bịa chuyện. Thật ra cô không hoàn toàn nói bậy, loại chuyện tính tiền chùi *** cho người ta, nguyên chủ thật sự đã từng làm.
Không phải do cái vị “bạn thân” kia thiếu tiền. Trên thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042419/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.