Dịch: Lạc Đinh Đang
Tiền chưởng quỹ nghe xong nhíu mày, hắn chưa thấy ai nói điều kiện trước khi làm việc. Trước đó còn thấy tiểu tử này tháo vát, giờ nhìn lại cũng là dạng không biết tốt xấu. Nếu hắn từ chối, lại thấy tìm một học đồ chạy đường biết chữ không dễ dàng, nhưng nếu dễ dàng đồng ý, thì cảm thấy thực sự nên đập cô một phen.
Hơi suy nghĩ một chút, Tiền chưởng quỹ quyết định trước tiên ra oai phủ đầu: "Trong tiệm không chỉ có mình ngươi học đồ. Vào ban đêm học đồ đều phải luân phiên trông tiệm, ngươi làm vậy khó tránh khỏi khiến người khác nghĩ ngươi chưa bái sư đã dùng mánh lới, sao chủ tiệm dám yên tâm dùng ngươi."
"Chưởng quỹ, ta đi sớm về muộn, làm nhiều việc hơn bổ sung cho phần trông tiệm kia, ngài thấy có được không?" Tiền Thiển cẩn thận đáp.
Đổng Tam đứng sau Tiền Thiển nghe được toát một thân mồ hôi lạnh. Sao trước đây hắn không thấy lá gan tiểu tử này lớn vậy, dám nói điều kiện với chưởng quỹ. Hắn vội vàng cười làm lành: "Chưởng quỹ, ngài đừng nóng giận, trẻ con nhỏ tuổi không hiểu chuyện, ngài đừng so đo với hắn. Một mình mẹ Tiểu Ngũ Tử mang theo hắn không dễ, vậy nên Tiểu Ngũ Tử mới không yên lòng để mẹ hắn ở nhà một mình. Âu cũng là một đứa con hiếu thuận, chí ít chứng minh nhân phẩm đứa nhỏ này không tệ lắm."
Đổng Tam cho Tiền chưởng quỹ bậc thang cũng vì biết học đồ chạy đường mà biết chữ rất khan hiếm, vậy nên Tiền chưởng quỹ ho một tiếng, nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042391/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.