Dịch: Lạc Đinh Đang
Có lẽ vì tối hôm trước ăn tương đối no nên ngày hôm nay Tiền Thiển và Trương thị đi khá nhanh, trời chưa tối đã thấy cửa kinh thành. Chưa tới cửa thành, hai mẹ con lại nhìn thấy Ám Nhất.
Ám Nhất được Yến Hành sai mang người ra khỏi thành tiếp ứng che chở cho xe ngựa phía sau, vì không phải việc gấp nên không cần đi nhanh lắm. Vừa rời thành y đã thấy hai mẹ con trong miếu đổ nát đang đi về hướng cửa thành, vậy là dừng lại lên tiếng chào.
"Tiểu Ngũ Tử, các ngươi đi không chậm nha." Ám Nhất ngồi trên ngựa nhìn Trương thị và Tiền Thiển.
"Đại thúc, lại gặp ngài rồi. Sáng nay ta chưa kịp cảm ơn thì các ngài đã đi trước." Tiền Thiển cười tủm tỉm vẫy tay với Ám Nhất, thấy Ám Nhất ra ngoài thành cũng không lắm miệng hỏi.
"Tiện tay mà thôi." Ám Nhất gật đầu, thuận miệng khách khí một câu.
Tiền Thiển vốn đang phiền não không biết gì về kinh thành, hối hận hôm qua chỉ biết ăn vội ăn vàng mà không nghe ngóng tin tức từ người ta, giờ Ám Nhất xuất hiện chính là đưa than sưởi ấm giữa ngày tuyết rơi. Cô thấy Ám Nhất không đi vội nên mở miệng hỏi: "Đại thúc, từ chỗ ta đến kinh thành, ngài có thể nói cho ta nên đi hướng nào không? Ta và mẹ định thuê một phòng ở lâu dài."
"Hoàng thành nằm ở phía bắc của Triêu Nam, càng đi về phía bắc càng tới gần hoàng thành. Phần lớn quý nhân nghỉ tại phương bắc, nếu các ngươi muốn thuê phòng thì đến phương nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042383/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.