Transaltor:Sangria.
Ninh Mông cảm thấy hình tượng của mình trong lòng Thời Thích có hơi kỳ lạ.
Cô không suy nghĩ mấy chuyện đen tối đó đâu nha? Nói cứ như cô rất chờ mong chuyện vợ chồng lắm vậy.... Cùng lắm là trước đây cô từng mộng xuân thôi mà...
Cô lắc đầu, “Em không nghĩ như vậy, là anh đừng tự nghĩ đó, đừng đổ thừa em chứ.”
Thời Thích không thể không gật đầu, “Ừ, em không nghĩ.”
Nói như thế hoàn toàn chính là nói cho có lệ, Ninh Mông mệt lòng, cũng không còn sức phản bác với anh, cô quay mặt đi không để ý tới anh nữa.
Thời Thích đi lên trước, lấy hết linh vị trên bàn, vẻn vẹn chỉ còn lại cái cao nhất.
Tuy Ninh Mông lần đầu tiên nhìn đến bài vị đó, nhưng cô biết có thể đặt ở trên cùng thì khẳng định không phải là người thường, tám phần là ông nội của Thời Thích, là ông cụ Thời trong truyền thuyết.
Cô hơi có cảm giác kỳ quái với ông cụ Thời này, lúc trước khi cô làm bà cụ Thời lão đã rất thán phục ông Thời chỉ cưng chiều mỗi mình bà Thời, nhưng cô lại cảm thấy bên trong có cái gì không đúng lắm, mãi cho đến khi hệ thống cho cô biết thể chất của bà cụ.
Tất cả mọi thứ đều được giải đáp, ông cụ cưới bà cũng chỉ là vì thể chất đặc biệt kia mà thôi.
Ông cụ Thời tên đầy đủ là Thời Minh Duyệt, trong thời chiến những bào vị của các vị lão nhân đó bởi vì bất trắc nên tìm không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/3608657/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.