Thật lâu sau, bàn tay thon dài kia mới chuyển từ cằm ra sau gáy, đầu ngón tay xuyên qua mái tóc mềm mại mượt mà của cô. 
Thời Thích cúi đầu, mãnh liệt hôn. 
Ninh Mông còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần thì đã bị kéo đi theo tiết tấu của anh, đôi môi anh lượn quanh môi cô khiến toàn thân cô như nhũn ra. 
Người Thời Thích hơi lạnh, đứng dưới ánh mặt trời mà dựa vào người anh vô cùng thoải mái. 
Nhưng Ninh Mông hoàn toàn không nghĩ tới việc đôi tay kia đột nhiên giam cầm cô lại, động tác mãnh liệt đến mức muốn xé nát cô, xém thì cắn đứt đầu lưỡi. 
Mũi chân đứng không vững, đưa đẩy. 
Thời Thích bất động, ngay cả tiếng rên rỉ ngẫu nhiên tràn ra khỏi khóe môi cô đều bị nuốt chửng, không lọt ra một tẹo nào, gió thổi vi vu bên cạnh. 
Đây là nụ hôn đầu sau bao nhiêu ngày từ lần ở khách sạn đó, nhiều ngày trôi qua như vậy, hai người vẫn thân mật tiếp xúc với nhau mà không hề có khoảng cách. 
Thời Thích xoa nhẹ vành tai cô, lỗ tai nhỏ nhắn, mềm mại tinh tế nằm trong bàn tay, khiến người ta ngứa ngáy muốn cắn một cái. 
Nghĩ là làm luôn. 
Một tay anh giữ chặt Ninh Mông, bờ môi rời khỏi môi cô rồi di chuyển đến chỗ tai, há miệng ngậm chặt vành tai, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên. 
Ninh Mông run rẩy, không biết chính mình đang nghĩ cái gì, thân thể mềm nhũn bị Thời Thích ôm lấy dựa trên vai anh, không thể phát ra chút âm thanh nào mà thở hổn hển. 
Cô hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268331/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.