Giọng điệu có chút khó hiểu.
Ninh Mông nghĩ như vậy, lén liếc mắt nhìn anh một cái.
Nhớ tới lúc rớt răng lần trước, anh an ủi bảo cho cô kẹo ăn, mắt sáng rực lên một cái, “Nếu không… Cho thầy kẹo?”
Lời này nói ra ngay cả cô cũng xấu hổ.
Giống như trước kia khi ở trên người Ninh Ninh, cô đã nợ không ít kẹo, hẳn Thời Thích đã quên hết.
Cô ngây ngô cười “hi hi” một tiếng, che miệng không nói gì.
Nghe vậy, Thời Thích cười khẽ một cái, ánh mắt lập loè, giọng nhẹ nhàng nói: “Vậy cho nợ trước.”
Ninh Mông gật đầu qua quýt.
Không chừng sau này anh sẽ quên, vậy cô sẽ được học miễn phí bản lĩnh của anh, ngẫm lại liền cảm thấy hơi bị sướng đây.
…
Cố Nam Tây đi ra từ khu dạy học.
Nhìn thấy bóng dáng bên ngoài, cô ta theo phản xạ mà lui vào bên trong, cho đến khi không còn nhìn thấy mới thở phào nhẹ nhõm, không dám đi ra ngoài.
Bên cạnh có nữ sinh đi qua, kinh ngạc nói: “Đó không phải giáo viên dạy thay sao?”
Cô bạn đáp lại nói: “Đúng vậy… Chẳng lẽ thầy ấy và Mạnh Ninh thật sự có quan hệ gì đó? Mình nhìn cử chỉ rất thân thiết đó.”
Nữ sinh lại nói: “Lại nói tiếp… Mạnh Ninh là đồng tính, cậu nói giáo viên dạy thay có biết không?”
Cố Nam Tây ôm sách vở đứng ở chỗ phòng bảo vệ bên kia, nghe hết nội dung bàn luận của bọn họ, nhịn không được mà cười lạnh.
Ánh mắt của cô ta đặt lên chỗ băng bó trên tay mình, nếu không phải có sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268306/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.