Mùa đông trôi qua nhanh như thoi đưa. 
Tuy buổi tối rất lạnh, nhưng ngủ rồi thì không có cảm giác gì, ngày hôm sau tỉnh dậy lạnh lẽo mà đi học. 
Mỗi ngày việc cô làm thường xuyên ở trong lớp là lấy tay của Thời Thích cầm tay của mình, nếu có thể mang về nhà, cô tuyệt đối sẽ đem cậu mang về nhà ngay lập tức. 
Cô hỏi hệ thống khi nào mình sẽ chết, hệ thống lại nói còn một khoảng thời gian nữa. 
Cho nên Ninh Mông cũng chỉ có thể mang theo kẹo trái cây đi học mỗi ngày, sau đó chia cho Thời Thích một nửa, tuy rằng không thấy cậu ăn, có điều cậu vẫn nhận. 
Khi khai giảng học kỳ hai bắt đầu, mùa xuân đã sắp tới. 
Ninh Mông cảm giác cuối cùng cũng tốt hơn một chút rồi. 
Lần đầu tiên cô cảm nhận được âm khí nhập thể là cảm giác khó chịu như vậy, toàn bộ mùa đông cô đều đóng đinh ở trên giường không dám đi đâu. 
Lương Phượng Mai tuy rằng ngày thường hay sai cô làm việc, nhưng vẫn rất thương cô, cũng không cho cô làm việc nhà gì cả, chỉ dặn dò cô ôm túi chườm nóng. 
Cho nên cả ngày cô đều ôm túi chườm nóng làm bài tập. 
Mỗi ngày đều nhớ nhung tay của Thời Thích. 
Sau khi vào học không lâu, vì đã đến mùa xuân nên trường học thay đổi thời gian làm việc và nghỉ ngơi. 
Mỗi buổi sáng đều bắt đầu vào lớp rất sớm, tới gần thi đại học, thêm một tiết tự học buổi tối, tan học thì trễ đến khoảng 9 giờ 50 phút. 
Ninh Mông theo thường lệ là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268287/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.