Translator: Sangria. 
Ninh Mông sợ quỷ, nhưng không phải cái gì cô cũng không biết. 
Hoàn toàn ngược lại, bởi do sợ quỷ nên cô mới tìm hiểu những kiến thức liên quan đến quỷ, để phòng ngừa bất trắc xảy ra. 
Kiến thức về kiễng gót chân lên cũng chẳng mới mẻ, rất nhiều người lớn tuổi biết, có thể nói dù việc này đã rất xưa rồi nhưng lại rất thường gặp. 
Lúc bình thường con người sẽ không nhón chân, trừ phi là tình huống đặc biệt. 
Bây giờ chủ nhiệm Vương lại ở trong tình huống này, rõ ràng là do quỷ ở sau lưng ông ta, Chủ nhiệm Vương không ý thức được, dẫm trên chân quỷ, gót chân dĩ nhiên sẽ phải nhón lên. 
Đơn giản mà nói thì cũng chính là ông bị quỷ nhập vào người. 
Thời Thiện Cẩn đã nhìn ra, cho nên mới không cho ông ta di chuyển. 
Thời Thích đột nhiên hỏi: “Bà nội, ông ấy sao lại nhón chân vậy ạ?” 
Việc này quả là kỳ quái, đàn ông đàn ang chứ có phải là một mỹ nữ đâu, lúc trước cậu nhìn ông ta cũng không phải thế này. 
Nói xong, cậu thấy bà nội lại run lên. 
Thời Thích rất nhanh hiểu ra, ở đó có quỷ. 
Nhang của Thời Thiện Cẩn cũng đã đốt hết cả rồi, lần này cũng không mang nhiều đồ, ông quay đầu nói: “Mẹ, mẹ và Thời Thích đứng sau lưng con đi.” 
Ninh Mông đương nhiên chỉ mong con trai cả ra tay, ông không như bọn lừa đảo, là người thật sự có bản lĩnh. 
Bọn họ bên này cứ lề mề, chủ nhiệm Vương bên kia mất kiên nhẫn, ông ta bước ngược ánh sáng qua, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268248/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.