🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai năm sau.



Đây là lần đầu tiên Carlos đến Trung Quốc nên anh hơi hồi hộp.



Hàng Châu vào giữa tháng giêng rất lạnh nhưng chàng trai tóc vàng lại cảm thấy nóng như lửa. Anh bước từng bước nhỏ theo Tô Thanh Gia, Tô Thanh Gia bước chân phải lên, anh cũng bước chân phải theo. Tô Thanh Gia bước lên ô gạch vuông trên sàn nhà, anh cũng muốn bước lên ô gạch đó.



Anh mặc âu phục được may cắt tỉ mỉ, tay kéo theo một vali lớn. Gương mặt đẹp và đôi chân dài không thể che giấu nổi biểu cảm giống một thằng ngốc của anh.



Tô Tĩnh Khang đi đằng trước rất muốn đặt hành lý xuống, dùng gậy đánh thằng ngốc này bất tỉnh rồi để nó nằm ở đây. Tại sao ông không mang theo? Tại vì quá nặng, ông không khiêng nổi.



Hai năm qua, Tô Thanh Gia thường xuyên về nước thăm ông bà nội, ngoài ra còn thu được một thành tựu lớn, đó là dạy bà nội Tô cách gọi video. Bà Tô cảm thấy một chân trời mới như được mở ra, từ giờ bà không phải mua CD và báo nữa rồi. Bây giờ ngày nào bà Tô cũng gọi video cho bạn bè hoặc quét thẻ mua sắm. Điều này làm cho ông Tô giận dỗi bỏ nhà ra đi. Bà Tô vui vẻ hát một mình:



“Anh giống như ngọn lửa



Hừng hực thiêu đốt em



Anh giống như ngọn lửa



Lửa, lửa, lửa”



Vì là người Giang Nam nên bà thường hát theo kiểu hí kịch Hoàng Mai, vừa hát vừa dùng chiếc khăn tay múa theo.



Còn ông bạn già

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-cham-bong-deu-vi-em/3505184/chuong-96.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mỗi Lần Chạm Bóng Đều Vì Em
Chương 96
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.