"Chỉ trật khớp bình thường thôi, tôi nắn lại giúp cậu rồi. Hai ngày tới hạn chế di chuyển và cử động cánh tay, với thể lực của cậu trong hai ngày là có thể hồi phục." Người đàn ông mang theo mắt kính viền bạc, ngồi trước ánh sáng màn hình nhập liệu một loạt tình huống, sau đó dùng bút điều khiển kỹ thuật số ở phòng y tế ký xuống tên của mình – Sở Vân Tiếu.
"Ôi, bác sĩ Sở đại phát từ bi viết nghiêm trọng một chút, thầy để em xin nghỉ được không!" Cậu trai trẻ tuổi nghe thấy Sở Vân Tiếu nói như vậy, vẻ mặt đưa đám túm ống tay áo của bác sĩ trước mặt, vô cùng đáng thương khẩn cầu.
"Bạn học Lý, nhắc cậu một chút, giả bệnh xin nghỉ để trốn huấn luyện sẽ có kết cục rất nghiêm trọng. Nơi này là Học viện quân sự Liên bang, không tuân theo mệnh lệnh thì không chỉ mỗi cánh tay trật khớp thôi đâu". Sở Vân Tiếu cất bút điều khiển kỹ thuật số, đem thẻ khám bệnh gỡ xuống đưa cho bạn học Lý trước mặt.
"An Cách, cậu đừng làm khó bác sĩ Sở. Nếu bị phát hiện, sẽ liên lụy đến bác sĩ Sở đấy." Cậu bạn lúc nãy đưa người đến phòng y tế ngồi cạnh vỗ vỗ Lý An Cách.
"Có điều—" Sở Vân Tiếu dừng một chút, quay sang Lý An Cách, "Tôi đã nói chuyện với huấn luyện viên của các cậu sau này đừng ra tay tàn nhẫn như vậy. Cánh tay của cậu cần nghỉ ngơi hai ngày, đơn xin nghỉ tôi cũng gửi cho huấn luyện viên rồi."
"Thật ạ?!" Ánh mắt của Lý An Cách sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-khong-phai-dua-my-mao-phien-ban/1018752/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.