Âm thanh của sự đổ vỡ vang lên. Một tay Dũng ôm lấy người tôi, một tay anh chỉ thẳng vào mặt Kim Hân, giọng anh lạnh lùng vang lên như sấm nổ
-Cô thôi đi. Còn dám cư xử kiểu này nữa thì tôi không để yên cho cô đâu.
Kim Hân không nghĩ Dũng lại đối xử với cô ấy tàn nhẫn thế này nên gương mặt vì lo sợ sau sự ngông cuồng kia trở nên trắng bệch. Cô ấy khóc, nước mắt rơi xuống mặt bết nhòe
-Anh Dũng sao anh lại ôm cô ta mà không đứng về phía em chứ? Anh nói anh thương em mà?
-Vì cô ấy là mẹ con tôi?
-Hả? Anh…anh nói gì ?
-Tôi nói cô ấy là mẹ con tôi, nên tôi sẽ không cho phép ai động tới cô ấy!
Cả phòng sau khi nghe câu nói này của Dũng thốt ra thì không khỏi tỏa ra kinh ngạc, còn Kim Hân đứng không vững phải tựa luôn vào thành ghế sopha luôn mà không nói được lời nào nữa cả.
Dũng kéo tay tôi bước ra ngoài rồi đi thẳng, còn tôi vì lời nói vừa rồi của Dũng thốt lên mà kinh ngạc vô độ nhưng không khỏi không nghĩ đến là trong tim mình như có một dòng nước ấm len lỏi chảy qua làm dịu mát tâm hồn sau những bão giông.
…
Sau một thời gian, Tùng bị đi tù, mẹ Tùng vì cờ b.ạ.c vỡ nợ nên bị chủ nợ dí phải bán nhà, bán đất hết để trả nợ hiện tại không nhà để về phải lang thang đầu đường xó chợ xin ăn. Chị Hằng thì trải qua bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-duyen-ngang-trai/3733820/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.