Ngừng một chút có lẽ Chú Út đang khó hiểu vì sao tôi lại muốn nhanh chóng kiện Tùng, sợ chú nghĩ tôi có âm mưu gì nữa nên tôi lựa một lý do nói ngay để chú không phải lăn tăn
-À chuyện con muốn chú thím nhanh chóng thưa Tùng là vì hiện tại con biết anh ta còn tiền, chú thím cũng có thể vớt vát lại ngay. Chứ để lâu đồng tiền không còn, chú thím thưa ra cũng chỉ khiến Tùng đi tù nhanh chứ không lấy lại được bao nhiêu đâu.
-Ừ, con nói cũng đúng. Được rồi chú thím đồng ý điều kiện của con. Bây giờ chú thím nói điều kiện của chú.
Tôi mỉm cười nhẹ, coi như thuận lợi đã dành phần mình nên nói ngay
-Chú nói đi ạ!
Chú Út hắng giọng rõ to sau đó lên tiếng
-Trước tiên Con lấy cho chú 1 sợi tóc của Na gửi về cho chú, về phần thằng Tùng chú sẽ tìm cách lấy sau đó chú sẽ đi xét nghiệm. Nếu đúng Na không phải con ruột của thằng Tùng thì chú sẽ cầm 2 bản xét nghiệm cùng bản di chúc kiện nó ngay. Bao giờ tòa mời, mong con về đây một chuyến để đối chứng?
-Chuyện này con làm được. Để con lấy Na một sợi tóc rồi gọi bên vận chuyển sang lấy hàng gửi nhanh về cho chú. Bao giờ chú cần thì cứ gọi con về, à đừng …
Tôi định nói với chú Út đừng tiết lộ với ai số điện thoại này của tôi nhưng chưa nói hết câu thì bất ngờ cánh cửa mở ra, Dũng với gương mặt đầy giận dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-duyen-ngang-trai/3733801/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.