Từng lời nói với giọng điệu rất thản nhiên và nhẹ nhàng đủ để khiến cho chị Hằng sợ xanh mặt. Chị ta đi tới khụy xuống trước mặt nắm lấy tay Dũng. Giọng chị ỉ oi van nài
-Em xin anh, dù sao mình cũng từng là vợ chồng, ngôi nhà này một thời gian chúng ta có quá nhiều kỷ niệm hạnh phúc. Em…là em nhớ nhà nên mới về đây, em cũng nhớ anh nữa. Về nhà gặp Ngọc, là em dâu em xuất hiện ở nhà mình, em không giữ được bình tĩnh mới hành động nông nỗi thế thôi. Nhưng anh biết không, nó là vợ thằng Tùng, mà Tùng lại là bạn thân anh. Anh đem em dâu về nhà anh ở, anh không sợ miệng đời dị nghị anh à?
Dũng vung tay, đẩy chị Hằng ra xa anh, sau đó nhìn chỉ nhíu chặt đôi mày rậm nói
-Cái chuyện em dâu về đây ở có đủ để miệng đời dị nghị bằng cô mang thai con của thằng khác rồi đem về đây cắm lên đầu tôi một cặp sừng hay không hả?
-Em…Anh Dũng em biết là em sai rồi. Anh tha thứ lỗi cho em được không anh. À em…em cũng đã sảy thai rồi, em bỏ nó rồi. Chẳng phải là anh rất yêu thương em sao. Dũng anh tha lỗi cho em, chúng ta làm lại từ đầu nha anh.
Mặc kệ Dũng với thái độ bài xích với chị rất rõ ràng, ấy vậy mà chị Hằng vẫn mặt dày nhào đến ôm lấy anh, nước mắt ngắn nước mắt dài cùng những câu nói thê lương cố gắng năn nỉ Dũng hồng mong anh thay đổi.
Mẹ Dũng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-duyen-ngang-trai/3733791/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.