-Mẹ hôm nay nhà mình ăn gì? Mẹ cho con xin tiền đi chợ nha.
Tôi tranh thủ bé Na còn ngủ, nên vội vàng thay bộ quần áo sau đó xách giỏ ra sân khi trông thấy mẹ chồng tôi vừa đi tập thể dục về. Vừa nghe tôi nói xong, mẹ lập tức đứng lại. Sắc mặt vui vẻ cười nói vừa rồi với bà chín hàng xóm nhanh chóng tắt ngúm khi thấy tôi, thái độ còn có phần cau có lại.
Mẹ vừa thở vừa chống hai tay ngang eo nhìn tôi trừng mắt lớn tiếng hỏi
-Cái gì? Hôm qua tao mới đưa mày 300k đi chợ. Hôm nay lại xin nửa, mày nghĩ nhà này có máy in tiền hay sao mà cứ xin mãi vậy hả? Hay là mày xin tiền tao rồi đem đi cho trai ăn nên mới nhanh hết đúng không?
Tôi thất thần nhìn mẹ, không thể tin được mẹ lại nói nặng lời với tôi như thế này nên vô thức cổ họng cũng nghẹn lại luôn dù rằng câu chuyện xin tiền đi chợ hằng ngày và cái kết…đã quá quen thuộc
-Mẹ, hôm qua dì Sáu về chơi, mẹ bảo con đi chợ mua đồ nấu lẩu với làm cơm đãi dì. Mẹ đưa con 300k, con mua đồ nấu ăn, sau đó về nhà bình gas hết con phải bù tiền con vào đổi luôn bình gas đó mẹ không nhớ sao ạ?
-Ừ thì….ủa mày nấu hết gas thì mày phải đổi chứ sao? Ai bảo mày mua cho nhiều, nấu cho hung rồi hết gas hả?
-Mẹ nói vậy mà cũng nói được, thì dì Sáu lâu lâu về chơi, mẹ bảo con làm cơm đãi thì con mới mua mới làm. Mà làm nhiều mấy đâu ạ, chẳng phải ăn hết không còn thứ gì sao?
-Nói tới mày là mày trả lời. Trong khi ngày xưa nhà này 7,8 người, một ngày tao đi chợ chỉ hết 50k, còn mày xem mày bây giờ xài tiền kìa, ngày nào cũng 2,3 trăm, xài như mày 1 núi tiền cũng lỡ nửa huống chi mà thằng Tùng nó đi làm từng đồng từng cắt. Ở nhà sướng quá mà nên xài tiền cũng đâu biết người ta đi làm cực khổ là gì?
Nghe mẹ chồng tôi càng nói tôi càng tức nên không thể nhịn được tôi lớn tiếng đáp lại luôn.
-Sao mà mẹ hay so sánh ngày nay với ngày xưa ngày xửa quá, ngày xưa cá cũng tự câu rau cũng tự trồng, còn từ hồi làm đường mở lộ, cái ao sau nhà cũng bị lấp, cái miếng đất kế bên thì mẹ cũng xây nguyên trại dê nuôi rồi, thì con hỏi mẹ cá ở đâu, rau trồng ở đâu nữa mà không mua hả, mà rau cá bây giờ mua loại nào cũng đắt đỏ, chưa kể thức ăn dê cũng phải mua bằng tiền, con hỏi mẹ bao nhiêu tiền mẹ đưa có đủ không mẹ?
Mẹ chồng bị tôi nói cho chẳng những không chịu hiểu lại còn cố gân cổ lên cãi tôi
-Tao nói là mày trả lời, cái gì trả lời cũng được, riết rồi tao không biết tao là mẹ hay mày là mẹ tao nữa đó. Thứ con dâu mất dạy!
-Con chỉ nói những gì đúng thì thôi. Chứ con đã nói gì mà mẹ chửi con mất dạy chứ?
-Mày còn nói, trời ơi bớ làng xóm ơi coi con dâu tôi đây nè, cái con mất dạy mẹ chồng nó nói là nó cãi leo lẻo thôi…trời ơi đau tim quá, mắc cái con dâu kiểu này có ngày tôi c.h.ế.t vì tức quá bớ làng xóm ơi.
Tôi đứng nhìn hành động giả vờ thở dốc rồi hay tay ôm lấy n.g.ự.c của mẹ chồng trước mặt mình mà nóng ran cả mặt, hai tay tôi cầm siết quai giỏ xách mà run lên, nếu như người trước mặt mà không phải mẹ chồng mà là một người ngang bằng tuổi tôi chắc chắn tôi đã bước tới đưa tay tát thẳng vào mặt cho hả dạ rồi… bà đúng là càng ngày càng quá đáng. Không nhịn được tôi đáp lại ngay
-Người có đau tim c.h.ế.t thì cũng là con chứ không phải mẹ. Mẹ nhìn xem thời gian này mẹ đưa bạn về nhà ăn chơi trác táng, một buổi ăn uống của mẹ có hôm nào dưới 500 ngàn không. Vậy mà tiền chợ trong gia đình thì mẹ tìm cách vén đến mức chẳng còn mua được gì nữa. Lại còn lúc nào trên miệng cũng chực chờ những câu chửi rủa dành cho con. Con thật sự đã chịu đựng mẹ hết nổi rồi đấy?
-Mày không chịu được thì mày giỏi mà gói đi ra khỏi nhà này đi.
-Mẹ? Được đi thì đi, con cũng chả còn tiếc gì cái nhà này nữa đâu. Chào mẹ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]