Kế hoạch của tối nay, bởi vì sự tiếp xúc thân mật đột nhiên phát sinh kia, hoàn toàn đổ vỡ.
Mãi cho đến khi về đến nhà, Bùi Hề Nhược vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Giản Tinh Nhiên lén nhìn sắc mặt của cô, liền biết ngay là sự việc hỏng bét, không thuận lợi rồi. Cô rót cho Bùi Hề Nhược ly nước, “Xảy ra chuyện gì rồi? Uống chút nước ấm để lấy lại tinh thần đi.”
Không nhắc đến còn đỡ, vừa nhắc, Bùi Hề Nhược liền nhớ đến câu nói khi đó của Phó Triển Hành, lập tức ỉu xìu đến cực điểm.
Cô từ một truyền kỳ bất bại, trong hôm nay đã bị hủy đi tất cả. Không chỉ như vậy, còn để anh ta chiếm tiện nghi, mất cả chì lẫn chài.
Cổ tay bị người đàn ông nắm qua, có một độ ấm khác lạ, khiến cho da tay đều nóng lên.
Bùi Hề Nhược nhìn chằm chằm vào nó, ngẩn ngơ một hồi lâu.
Không biết là, nếu như chỉ còn có tay trái, còn có thể vẽ được không nữa đây?
—-
Chiếc xe đỗ ở trước cửa biệt thự, Thẩm Minh từ bên kia mở cửa xuống xe, lấy ra hộp quà mà Bùi Hề Nhược tặng. Lúc cầm trên tay mới phát hiện, còn nặng hơn so với tưởng tượng.
“Phó tổng, quà cô Bùi tặng…..”
Phó Triển Hành chỉ liếc một cái rồi nói, “Để xuống tầng hầm đi.”
“Cậu không định mở ra xem sao?” Thực ra mà nói, Thẩm Minh vô cùng tò mò.
Tiếng nhạc ở quán bar quá mức chói tai nhức óc, bên tai lúc này vẫn còn văng vẳng những âm thanh ấy. Bước chân Phó Triển Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-do/221848/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.