Sau khi qua tết, cuối cùng cô cũng hiểu được, chức vụ tổng tài này, không phải người bình thường sẽ đảm nhiệm được.
Từ ngày mùng một Phó Triển Hành đã phải đến tập đoàn.
Tối qua khi nghe được tin tức này, cô rất thất vọng…..ngày đầu tiên của năm mới, nhưng lại không được nằm lười trên giường cùng người mình thích, còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
“Trước đây mỗi đợt tết anh đều bận rộn vậy sao?” Bùi Hề Nhược miễn cưỡng tiễn anh ra đến cửa phòng ngủ, đôi mắt nhập nhèm, hỏi câu hỏi đầu tiên trong ngày.
Những người khác còn tận bảy ngày nghỉ nữa cơ mà.
Anh hôn cô một cái, “Bận một thời gian nữa là ổn rồi, em mau về phòng ngủ tiếp đi.”
“Em tiễn anh xuống lầu nha.” Cô ngáp ngủ một cái.
“Không cần.” Anh trực tiếp ôm cô về lại giường.
Kết quả, Bùi Hề Nhược lại thuận tay kéo anh lại hôn một hồi lâu, làm hỏng mất chiếc cà vạt thẳng thớm của anh.
Phó Triển Hành đành phải đi đến phòng thay đồ đổi một chiếc khác.
Dù sao hôm qua làm loạn có chút muộn, lúc nãy Bùi Hề Nhược hoàn toàn dựa vào bản năng mà giở trò lưu manh. Lúc này đã buồn ngủ đến độ không mở được mắt, chẳng đợi anh ra ngoài đã vùi đầu ngủ tiếp.
Sau khi tỉnh dậy, mới dần dần ý thức được.
Những cuộc chiến trên thương trường, cô không hiểu được.
Tuy nhiên, mỗi khi Phó Triển Hành nói chuyện điện thoại, cô thỉnh thoảng cũng nghe lờ mờ được chút thông tin, biết được sở dĩ anh lại bận như vậy, có lẽ là do Thẩm Úc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-do/1109738/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.