Tomas vươn vai và trườn ra khỏi giường, chú ý để không đánh thức Marian đang nằm ngủ bên cạnh. Anh bước xuống những bậc cầu thang xoáy trôn ốc và băng qua phòng khách ở tầng dưới của căn hộ hai tầng. Vòng ra đằng sau quầy bar, anh đặt chiếc tách xuống dưới ống trút của máy pha cà phê, trùm kín máy bằng một chiếc khăn để dập tắt tiếng ồn rồi nhấn nút. Anh đẩy tấm cửa kính trượt theo rãnh rồi ra ngoài sân hiên tận hưởng những tia nắng đầu tiên lúc này đã đang mơn trớn những mái nhà của Rome. Anh lại gần lan can và nhìn ngắm phố phường phía dưới. Một người giao hàng đang dỡ những sọt rau trước tiệm tạp hóa ngay gần quán cà phê nơi tầng trệt tòa nhà của Marian.
Liền sau mùi bánh mì nướng hơi khét là một tràng rủa xả bằng tiếng Ý. Marian xuất hiện trong chiếc áo choàng tắm, vẻ mặt cáu kỉnh.
- Có hai vấn đề! Cô nói. Thứ nhất, anh đang ở trần và em nghi là hàng xóm phía đối diện nhà em đang ăn sáng sẽ rất thích thú với cảnh tượng này.
- Còn vấn đề thứ hai? Tomas chất vấn, vẫn không quay người lại.
- Ta sẽ xuống nhà ăn sáng, trên này chẳng có gì để ăn cả.
- Tối qua ta chưa mua ciabatta[12] sao? Tomas hỏi vẻ giễu cợt.
[12] Loại bánh mì trắng của Ý trong thành phần bột có dầu ôliu.
- Anh mặc đồ vào đi! Marian đáp và quay vào trong căn hộ.
- Dẫu sao cũng chúc ngày tốt lành! Tomas lẩm nhẩm trong miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dieu-ta-chua-noi/2783595/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.