Ký túc xá đại học hoặc nhiều hoặc ít luôn có tin đồn, đặc biệt là những tòa nhà cũ tồn tại lâu đời đã mấy chục năm tuổi, sàn gỗ màu đen tràn ngập khe nứt, nhà vệ sinh dài mà âm u, đều là chỗ khiến người ta cảm thấy rất khó chịu, nếu như những chỗ đó từng xảy ra bất trắc, những người nhiều chuyện kia càng làm trầm trọng thêm vấn đề, chuyện lồng chuyện, đám học sinh cũ luôn thích dùng những thứ này dọa những học sinh mới, nhìn dáng vẻ chúng khúm núm run rẩy không khỏi ngầm thoải mái trong lòng, không vì cái gì cả, chỉ vì mình vào trường cũng bị thế, giống như cùng cắt đuôi con khỉ, sau đó mỗi lần khỉ mới vào chuồng cũng sẽ bị tập thể khỉ trước đó đè lại, cắt đuôi.
Sự ra đi của Lê Chính khiến tính cách Kỷ Nhan dường như trở nên lặng lẽ hơn nhiều, chỉ những lúc có Lý Đa mới có thể nhìn thấy khuôn mặt cậu ấy có chút tươi cười, phần lớn thời gian cậu ấy đều đứng bên cửa sổ một mình hút thuốc, thực sự không muốn nhìn cậu ấy thế này nữa, vừa vặn tòa soạn và những tạp chí khác dự định tổ chức một cuộc triển lãm sách báo ở đại học nào đó, trường kia chính là học viện y Kỷ Nhan từng học, tôi bèn nhiệt tình mời cậu ấy đi cùng, mới đầu cậu ấy cũng không đồng ý, nhưng không chịu được tôi hết lần này đến lần khác quấy rầy, tôi mượn cớ nhờ giúp một tay khuyên được cậu ấy.
Mọi người sau khi tốt nghiệp thường về trường, nhìn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-mot-cau-chuyen-kinh-di/1414047/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.