"Cậu biết không, có vài thứ không cách nào giải thích được, chúng ta chỉ có thể suy đoán những hiện tượng này, chỉ có thể ngăn ngừa, nhưng không cách nào tránh thoát, giống như dịch hạch trung cổ, bệnh chó dại bây giờ, mọi người có thể làm chỉ là tận lực tránh khỏi chúng nó, kỳ thật đây là loại phương pháp ứng đối tiêu cực." Kỷ Nhan mỉm cười chắp tay sau lưng, ánh nắng trên sân thượng vừa vặn chiếu phía sau cậu ấy, tôi cảm thấy cậu ấy phảng phất như đang đứng bên bờ giữa sáng và bóng vậy. Lê Chính sau khi trở về vết thương ở chân đã tốt lên, song y rất chú ý rèn luyện, mỗi ngày đều ra ngoài chạy bộ, tôi bỗng dưng có loại nghi vấn, có phải y còn có thể dùng thân thể trẻ con để lớn lên lần nữa không?
"Chẳng lẽ ngay cả cậu cũng không cách nào giải thích sao?" Tôi hỏi Kỷ Nhan.
"Đương nhiên, Descartes không phải đã nói sao, vòng tròn vẽ càng lớn, thì phát hiện chỗ trống bên ngoài càng nhiều, càng biết nhiều, càng phát hiện nhiều thứ mình không biết." Kỷ Nhan thở dài.
"Tớ từng gặp một chuyện như vậy, đối mặt với loại hiện tượng này tớ không hề có biện pháp, đây không phải là việc tớ có thể giải quyết được.
Thời đại học, trong kỳ nghỉ hè đám sinh viên tổ chức đội xuống buôn làng chữa bệnh, tuyên truyền kiến thức phòng bệnh và cung cấp một ít thuốc hữu hiệu đơn giản miễn phí cho những người vùng núi xa xôi. Đừng xem thường những thứ này, có lẽ đối với những người thành phố mà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-mot-cau-chuyen-kinh-di/1414040/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.