Lúc Lý Đa cực nhanh chạy tới tôi đã nhìn thấy cô bé, song có chút không tin, cùng bình thường có chút bất đồng, cô bé để mặt mộc, đổi chút trang sức trang nhã, bởi vì mùa đông năm ngoái ấm áp, khiến cho nơi này đầu xuân đã hơn 20 độ rồi, mặc bộ váy đỏ cô bé có vẻ cực kỳ gây chú ý. Tôi nhớ mang máng Kỷ Nhan từng xoa đầu cô nói, con gái phải có bộ dáng con gái, tóc dài chút nhìn mới thích, cho nên cô cũng bắt đầu để tóc dài, quả nhiên phụ nữ trang điểm vì người mình thích mà. Song bộ dáng mặc dù thay đổi nhưng tính cách như trước, vẫn giống như con thỏ nhảy bắn sang đây. Lúc này, Lê Chính cũng quay sang, hai người đối mặt.
Lý Đa ngây dại. Mở to mắt nhìn chằm chằm Lê Chính, há miệng không nói lời nào, mà Lê Chính cũng có chút khẩn trương. Lòng tôi nghĩ quả nhiên là anh em, quan hệ huyết thống không cách nào chặt đứt được.
"Bé con thật đáng yêu mà!" Lý Đa đột nhiên ôm lấy Lê Chính, dùng tay mạnh mẽ xoa đầu y, chúng tôi nhịn cười nhìn, vẻ mặt Lê Chính cực kỳ khó xử, muốn xoay qua chỗ khác, bất đắc dĩ sức Lý Đa rất lớn, cơ hồ bế y lên.
"Chờ một chút, nó nhìn qua thật quen mắt nha!" Lý Đa đột nhiên nghiêm mặt nói, sau đó nhìn Kỷ Nhan, lại nhìn sang Lê Chính trong lòng. Lòng tôi nghĩ quả nhiên vẫn sẽ nhận ra thôi.
"Mặt mũi rất giống nha đó, anh Kỷ Nhan." Lý Đa liếc mắt nhìn Kỷ Nhan một chút, "Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-mot-cau-chuyen-kinh-di/1414025/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.