Edit: KienHuyetPhongHau🍀 
Nam Nhứ bay vọt lên núi. 
Bản thể nàng là Toan Nghê, chẳng sợ cơ thể nhỏ yếu như thế nào, cũng sẽ bay. 
Đúng vậy, nàng sẽ bay. 
Lần đầu tiên biết bay, nàng còn ở trong cung điện của Ma Tôn mà vui sướng bay nhảy vài lần. 
Nhưng học bay gian nan giống như lúc nàng học đi vậy, chờ nàng dần dần hòa nhập vào cơ thể này, sau nàng bay lên mới đơn giản giống như bản năng ăn cơm uống nước. 
Lúc này, nàng đối với chuyện phi hành này đã rất quen thuộc. 
Chẳng qua thân thể quá mức đau đớn, thất tha thất thểu mà bay lên. 
Dù cho nàng bay không nhanh, tốc độ bay này, cũng không có khả năng bằng tốc độ đi bộ của nhân tu. 
Khi xuống núi, một đám tiểu đệ tử tu vi Luyện Khí đi ước chừng mất ba canh giờ, bất quá nàng chỉ tốn một nén nhang, là đã tới đỉnh núi rồi. 
Đỉnh núi trống trải, nơi nơi đều là tuyết trắng xóa. 
Lúc này, Lê Vân đang ở trong sân, hồng mai cùng ngói đen, phá lệ thấy được. 
Tới đỉnh núi rồi, Nam Nhứ lại khokng dám bay tiếp. 
Ngoại hình nàng hiện tại cùng mèo hoang bình thường cũng không kém bao nhiêu ——— 
Nàng biết mỗi lần mình phát tác có bao nhiêu chật vật. 
Nhưng nàng chắc chắn xác định, không có mèo hoang biết bay! 
Thế giới tu tiên, yêu thú biết bay, chính là tiên thú. 
Vận mệnh còn tốt một chút, khế chủ thiện lương, bị coi như đồng bọn. 
Có một số 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-di-den-dong-phu-cua-su-ton/2556443/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.