Nam Nhứ chìm đắm ngủ một giấc, lại thực ngứa.
Ngủ đến chìm đắm là do mệt mỏi.
Còn ngứa, loại cảm giác này, là do chỗ bị thương kết vảy, thịt non như muốn mọc ra ngoài.
Một khi ngứa, nàng liền muốn cào.
Nhưng mà ngứa là từ bên trong truyền ra, nàng muốn cào cũng không được.
Vì thế bị Lê Vân phát hiện, mèo nhỏ ngủ không an phận, móng cuốt cào tới cào lui, thân hình ấm áp nằm ở trên người hắn, lăn lộn khắp nơi.
Hơn nữa cũng không biết là tức giận với ai ở trong mơ, trong cổ họng lại phát ra vài tiếng nói mớ, lại tức giận mà gầm nhẹ.
Hắn bị nó nháo đến mức không có biện pháp, ấn nó xuống, lại rót một tia linh lực vào trong kinh mạch của nó.
Mèo nhỏ rất mau liền an tĩnh.
Lê Vân bị nó xua tan cơn buồn ngủ, đơn giản mà ôm mèo, rồi ngồi dậy, tùy tay mở một quyển sách rồi đọc.
Vốn dĩ tu sĩ cũng không quá yêu cầu cao về giấc ngủ.
Đối với tu sĩ tu vi càng cao mà nói, tu luyện bản thân, chính là phương thức khôi phục linh lực tốt nhất.
Chẳng qua sau khi trúng hàn độc, hắn vô pháp tu luyện, ban ngày cùng đêm tối dài đến vô tận kia, hắn ngoại trừ đọc sách, cũng chỉ có thể ngủ say.
Sau khi ngủ say, phảng phất như rơi vào một mảnh băng hà không thấy ánh mặt trời.
Hàn ý giống như bắt đầu từ trong hư không xông vào hắn, giống như băng cứng ngàn năm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-di-den-dong-phu-cua-su-ton/2556404/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.